Lưu Nguyệt đang cầm chai rượu lên giả vờ xem, bất ngờ nghe giọng anh nói ở bên cạnh khiến cô xém làm rớt chai rượu cũng may giữ lại được. Cô quay sang cười gượng nhìn anh: "Bọn họ đã đi rồi sao?"
Thẩm Quân lấy chai rượu từ tay cô đặt lại lên kệ: "Sao cô biết họ tới mà không báo với tôi một tiếng nào?"
Cô nhìn anh giải thích: "Tôi thấy tiếng bước chân họ đang đi tới gần nên mới không kịp báo cho anh. Thành thật xin lỗi."
Anh nhìn cô thành khẩn xin lỗi như vậy thì cũng không có ý định tính toán: "Được rồi, mau đi mua đồ ăn tiếp đi. Cũng trễ rồi."
Lúc về tới nhà cũng gần 12 giờ trưa, cô cầm túi đồ ăn đi vào trong bếp còn anh thì đi theo sau cô. Cô thấy anh đứng ở đằng sau thì quay sang hỏi: "Sao anh lại vào đây? Bên trong đây một lát sẽ có dầu mỡ, dính lên người anh đấy."
Anh vẫn đứng yên đó không nhúc nhích: "Tôi phụ cô một tay. Trước giờ đa số đều là cô nấu ăn nên nay cũng muốn xuống phụ một tay."
Cô nghe vậy thì nhìn anh với ánh mắt không thể tin được, cô hỏi lại: "Anh chắc chứ?"
Anh gật đầu, xắn tay áo lên: "Chắc chắn."
Cô đưa rau củ sang cho anh, cười nói: "Vậy anh đem chúng đi rửa."
Anh nhận lấy, đi tới mở nước đổ chúng ra thau rồi rửa sạch. Cô đứng bên cạnh nhìn anh tập trung rửa rau như vậy trong lòng thầm cảm khái, nếu cảnh này để người khác nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-gan-ben-nhau/2946051/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.