Một lát sau Thẩm Quân chở cô tới con hẻm lúc trước mà Lưu Nguyệt từng dẫn anh tới đây ăn, không nghĩ tới hôm nay anh lại chở cô tới đây. Nhìn thấy anh bước xuống xe cô cũng vội vàng mở cửa xe bước xuống, chạy lại bên cạnh anh hỏi: "Sao anh lại chở tôi tới đây?"
Anh đút tay vào túi quay sang nhìn cô: "Tôi cảm thấy đói bụng muốn đi ăn gì đó nên mới chở cô tới đây. Cô vào trong kiếm bàn trống ngồi trước đi, tôi đi gọi món."
Hai người đi vào con hẻm rồi đứng trước quán, cô đang định nói gì đó nhưng thấy ánh mắt của anh thì cô đi vào bên trong quán tìm bàn trống ngồi xuống, đưa mắt nhìn anh đang đứng bên ngoài gọi món. Ở bên ngoài, anh nói với bà chủ: "Cho tôi hai tô miến gà nhưng cả hai tô đều để thêm thịt."
Bà chủ nghe vậy thì gật đầu: "Được được."
Anh lúc này mới đi vào bên trong quán thấy cô đang ngồi nhìn anh, anh đi tới kéo ghế đối diện cô ra ngồi xuống. Anh cầm lấy khăn giấy định lau bàn nhưng cô nhanh chóng giật lại rồi tự tay lau bàn cho anh. Lau bàn xong cô nhìn anh nói: "Tôi còn tưởng một người như anh sẽ không bao giờ đến quán này ăn lần thứ hai."
Anh nghe vậy thì dùng ánh mắt sâu xa nhìn cô sau đó nói: "Tôi cũng như người bình thường khác thôi với lại tôi thấy quán này ngon nên tới đây ăn tiếp cũng không có gì lạ lắm."
Lúc này bà chủ bưng hai tô miến lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-gan-ben-nhau/2946041/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.