“Làm phiền cậu đưa tôi đến khu tây thành.”
Thịnh Tâm Lan bước ra từ trong hồ bơi: “Lập Huy và Ái Linh đã được quản gia nhà họ Nguyễn đón đi rồi, tôi đến hơi trễ.”
Sắc mặt của Thiên Ân đột nhiên trở nên tối hơn: “Khu tây thành?”
“Có phải là quá xa không?” Động tác kéo dây an toàn của Thịnh Tâm Lan hơi dừng lại một chút: “Nếu xa thì để tôi đón xe cho, cậu có việc thì cứ đi trước đi.”
“Không có việc gì.” Sắc mặt của Thiên Ân khôi phục lại như thường, cười nói: “Tôi thì có thể có chuyện gì được chứ, không có người quen, để tôi đưa chị đi.”
Đọc truyện Lãi Được Bé Yêu tại đây.
Ánh mắt ngây thơ vô tội của anh ta chiếu trong gương chiếu hậu, cho dù là ai nhìn thấy thì cũng sẽ không hoài nghi lời mà anh ta đã nói.
“Vậy thì làm phiền cậu.” Thịnh Tâm Lan cũng nở nụ cười: “Chỉ trách tôi đến đó quá muộn, ông nội của Anh Minh không yên tâm về hai đứa nhỏ, ngày nào cũng để quản gia đến đón sớm, chắc có lẽ là không nhìn thấy chúng ta cho nên đón hai đứa bé đi rồi.”
Lúc xe đến khu tây thành thì đã đến trời tối, bảo vệ nhà họ Nguyễn nhìn thấy Thịnh Tâm Lan, vội vàng thò cái đầu ra từ trong phòng an ninh, chào hỏi với người ngồi ở bên ghế lái phụ.
“Cậu chủ, mợ chủ, hai người chờ một lát, cánh cửa này nó đang bị trục trặc, phải tự tay mở mới được.”
“Cậu chủ?”
Thịnh Tâm Lan sửng sốt một chút, cười nói: “Anh nhìn lầm rồi, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-duoc-be-yeu/1703371/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.