Người hầu gật đầu như giã tỏi, vẻ mặt khó xử, nhưng vẫn là chậm rãi nói:
"Mợ chủ, trong phóng khách có mùi nấm mốc hơn nữa không khí không tốt, ông chủ dặn dò để ngài ở phòng của cậu chủ, cậu chủ ngủ ở phòng khách, ngài nghỉ ngơi trước đi, có chuyện gì cứ gọi tôi là được!”
Bỏ lại những lời này, người giúp việc nhanh nhẹn bỏ chạy, giống như sau lưng có thứ gì đó đáng sợ đang đuổi theo vậy.
Thịnh Tâm Lan hết cách, cũng không thể đuổi theo, nhà tổ này rất lớn, không để ý sẽ đi đến sân trong, trời tối như bưng tìm cũng không thấy, đành phải nhập gia tùy tục.
Đọc FULL bộ truyện Lãi Được Bé Yêu tại đây.
Cô hít sâu một hơi, bắt đầu quan sát căn phòng.
Phòng của Nguyễn Anh Minh cũng vô cùng cổ điển như đại viện, đồ dùng trong nhà đều là đồ cũ làm từ gỗ Hoàng Hoa Lê, phòng hướng nam, trong nhà được chia thành hai gian phòng, gian phòng phía đông hình như là thư phòng, cửa mở một nửa, lộ ra bàn làm việc ở bên trong, có bút lông và giấy tuyên thành.
Anh còn luyện thư pháp sao? Thịnh Tâm Lan hơi kinh ngạc, đẩy cửa đi vào.
Trên bàn cái chặn giấy đè lên tờ giấy tuyên thành đã cắt, sau khi đến gần và nhìn thấy nội dung trên giấy, Thịnh Tâm Lan bật cười thành tiếng, vịn vào góc bàn cười một hồi.
Dòng chữ ‘Nhàm chán đến cực điểm’ như rồng bay phượng múa được viết trên giấy.
Trong môi trường trang trọng này, bầu không khí nghiêm trang, còn có người đàn ông nào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-duoc-be-yeu/1703364/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.