Nguyễn Anh Minh mặt không biến sắc, nhấp một ngụm cà phê rồi lại đặt cốc xuống. 
“Ngài hiểu lầm rồi, tôi chỉ đoán thôi, có thể ngài nể mặt Thịnh Tâm Lan nên mới đích thân đến buổi lễ. 
Câu nói này khéo léo một cách trọn vẹn. 
Sắc mặt Thịnh Thanh Sơn dịu xuống một chút, không đáp lời. 
Bất luận nguyên nhân thực sự là gì, gia tộc quyền thế luôn phải đặt thể diện lên hàng đầu. 
Nhắc đến con gái, Thịnh Thanh Sơn không khỏi có chút tự hào. 
“Tâm Lan từ nhỏ làm gì cũng rất nghiêm túc, năng lực làm việc của nó chắc chắn không có vấn đề, chỉ là môi trường làm việc trong nước không giống ở nước ngoài, bây giờ xem ra giám đốc Nguyễn chắc đã quan tâm nó rất nhiều.” 
“Là bản thân cô ấy đã đủ xuất sắc rồi.” Nguyễn Anh Minh không khỏi nhớ lại ngày phỏng vấn, nhớ đến dáng vẻ tự tin của cô khi nói trong hai tháng cô có thể đạt được chỉ tiêu công việc: “Tôi không giúp được gì đâu, cho dù là có, thì cũng là sự quan tâm bình thường của cấp trên với cấp dưới mà thôi.” 
Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng đây không phải điều Thịnh Thanh Sơn muốn nghe, ông ta nhíu mày, cúi đầu uống một ngụm trà. 
Câu chuyện còn chưa đi đến trọng điểm, Nguyễn Anh Minh đã liếc nhìn cổ tay. 
“Ông Thịnh, lát nữa tôi còn phải lên một chuyến bay, e là chỉ có thể ngồi với ông thêm một chút nữa thôi.” 
Nghe vậy, Thịnh Thanh Sơn hít sâu một hơi rồi nhìn anh: “Chắc hẳn cậu biết mục đích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-duoc-be-yeu/1703299/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.