Đột nhiên trong đầu nảy ra cái suy nghĩ này, ngay cả bản thân Diệp Thần cũng không kịp ngẫm nghĩ nhiều hơn, trực tiếp nói những lời mình vẫn luôn muốn nói ra, “Tớ không biết! Quý Vũ Khâm, tớ cũng không biết đến tột cùng tình cảm của tớ dành cho cậu là dạng gì nữa, tớ chỉ biết là, mỗi lần cậu muốn đẩy tớ ra, tớ sẽ rất khổ sở, năm ấy cậu nói với tớ, nói là tớ sẽ gây trở ngại trong việc cậu tìm bạn gái, cậu có biết lúc đó trong lòng tớ có bao nhiêu đau đớn hay không, tớ không muốn để cậu cứ đẩy tớ ra mãi, tớ muốn được sống cùng một chỗ với cậu. Thế nhưng tớ lại sợ sẽ bị cậu chán ghét, cho nên thời điểm cậu nói cậu chán ghét tớ, trong lòng tớ cảm thấy rất khó chịu, mới có thể ép buộc mình tách khỏi cậu, chính là không muốn để cậu càng thêm chán ghét tớ mà thôi.”
“Diệp Thần, những cảm giác đó của em, chỉ là tâm tình ỷ lại lúc còn nhỏ thôi, bởi vì ba mẹ em cứ bận rộn đi làm, bình thường chỉ có hai chúng ta, cho nên em chỉ có thể chơi cùng với tôi, qua một thời gian dài sẽ tạo thành thói quen, mới có thể như vậy, không phải thời điểm trung học em vẫn rất ổn hay sao? Không có tôi, em cũng sẽ tập thành thói quen, sau đó trải qua một cách bình thường mà thôi. Em cần phải học cách trưởng thành, quên tôi đi, Diệp Thần, chúng ta thực sự không nên gặp lại nhau nữa.”
Không biết vì sao, nghe thấy Quý Vũ Khâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-di-theo-anh-lien-an-luon-em/203549/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.