Vừa về tới phủ, hắn đã vội vàng bế nó vào phòng rồi truyền thái y ngay lập tức. thái y bứt mạch rồi nói
- Thưa nhị hoàng tử, hoàng phi giờ đã không nguy hiểm gì tới tính mạng mong người đừng lo lắng quá
- Vậy bao giờ thì nàng ấy tỉnh lại?
- Cái này thì thân cũng không rõ, phải xem vào vận mệnh của hoàng phi
- Được rồi, cho ngươi lui đấy
Hắn ngồi bên giường nó, nhìn không chớp mắt’’ tại sao cô lại hãm hại ý nhiên? Tại sao mà lại bị ngã xuống sông?’’. lúc đo,tứ hoàng tử cầu kiến, hắn chạy ra, mong rằng có thể biết được sự thật
- Đệ cũng không nhìn rõ nhưng đệ chắc chắn rằng là công chúa gây xung đột trước và có người cố tình kéo hoàng phi xuống nước
- Thật sao?
- Vâng, liệu đây có phải âm mưu không?
- Chắc chắn rồi, nhưng chủ mưu là ai? Nếu đệ đã nói thế thì người ta nghĩ tới đầu tiên là công chúa. Nhưng trước khi sự việc chưa được làm sáng tỏ thì không nên làm gì sơ suất
Sau đó, Tiêu Hạo hồi phủ, còn hắn thì trở về trông nó. bây giờ đến lượt hắn hầu hạ vì không yên tâm để cho nô tỳ làm. Hắn ngồi tự lẩm bẩm:
- Tại sao ta phải tốt với cô như thế này chứ? Tại sao phải lo cho người mà ta ghét chứ? Chắc vì ta có lòng khổ độ chúng sinh mà, ừ đúng rồi, tới con chó ta cũng thương huống gì là cô chứ
Một ngày, hai ngày trôi quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-day-hien-hien-ta-thuong/2026795/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.