Hai người đang nằm ngủ chưa đầy 10 phút thì bỗng nhiên tiếng chuông cửa dồn dập vang lên. Tiếng chuông gào thét chói tai như xé toang không gian tĩnh lặng của hai người. Cổ Lâm khó chịu từ từ mở mắt còn Sở Vy thì giật mình tỉnh giấc. Cổ Lâm trấn an, xoa xoa đầu cô:
- Không sao, không sao, em nằm ngủ tiếp đi nhé! để tôi ra mở cửa...
- Ưm... chú đi đi...
Cố Lâm mệt mỏi bước xuống giường, hắn ra đứng trước cửa, nhìn ra mắt mèo thì thấy Ái Liễu đang điềm tĩnh đứng trước cửa. Cố Lâm mở cửa ra thì cô ả mới ra vẻ hớt hải lắm, lo lắng cho Sở Vy:
- Chú Lâm, Sở Vy cậu ấy sao rồi, hôm nay cậu ấy xin nghỉ, cháu lo cho cậu ấy lăm!
- Vy Vy con bé không sao, chỉ bị sốt một chút thôi, tình hình bây giờ khá hơn rồi. Con bé đang ngủ ở trong phòng!
- Cháu muốn vào gặp cậu ấy một chút có được không?
- Chú đã bảo là con bé đang n...
- Chú ơi, là Liễu Liễu tới sao?
Tiếng Sở Vy ở trong phòng ngủ vọng ra kịp ngăn sự khó chịu của hắn đang chuẩn bị bộc phát.
- Đúng rồi, Ái Liễu tới thăm em này!
Hắn nói vọng vào trong, đồng thời cũng mở cửa lớn hơn mời Ái Liễu vào trong nhà. Ái Liễu cảm ơn Cố Lâm rồi bước vào trong thay dép đi trong nhà vào. Cô ả hớt hải chạy thẳng về phía phòng Sở Vy, nhìn vào rồi tiếp tục làm bộ mặt đau lòng:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-day-cong-chua-cua-chu-/3747195/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.