Thấy cô nghe lời mình một cách vô điều kiện như vậy hắn thấy rất buồn. Hắn cảm giác rằng mình đang ép buộc cô phải nghe lời hắn sau khi cô dùng kính ngữ với hắn một cách thường xuyên như vậy. Hắn từ từ đút cho cô từng thìa cháo, cháo nóng quá thì hắn thổi cho nguội rồi mới đưa vào miệng cô. Chiếc miệng nhỏ xinh của cô ăn từng thìa cháo của hắn đút cho. Nhưng cái cảm giác của bây giờ không phải là cái cảm giác hạnh phúc, sung sướng như trước đây mà chính là cảm giác gượng gạo giữa hai người. Ăn xong bát cháo, hắn lấy thuốc cho cô uống, còn hắn thì mang bát đi rửa. Sau khi hắn quay trở lại phòng cô, thấy cô vẫn ngồi im ở đó, hắn hỏi:
- Sao em không nằm xuống nghỉ ngơi đi?!
- Cháu thấy trong người khoẻ hơn một chút rồi, nằm lâu cháu thấy người cháu tê nhức quá... Chú, vừa nãy cháu có mơ một giấc mơ...
- Em mơ thấy điều gì?
- Chú ngồi xuống đây đi! - Vừa nói cô vừa vỗ vỗ lên giường.
Hắn nhẹ nhàng bước lại gần giường cô và từ từ ngồi xuống bên cạnh cô.
- Chú thử đoán xem cháu đã mơ về điều gì?
- Tôi nghĩ chắc đó không phải là một giấc mơ đẹp nhỉ?!
- Tại sao chú lại nghĩ như thế?
- Trước kia khi em bị ốm, có bao giờ em không mơ thấy ác mộng đâu cơ chứ.
- Đúng rồi nhỉ, lúc cháu ốm đều là một tay chú chăm sóc, chú thật là tinh tế...
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-day-cong-chua-cua-chu-/3721690/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.