Ngày hôm sau, Cố Lâm sang gọi cô dậy từ rất sớm, lúc mà mặt trời còn chưa mọc. Cô cũng nghe lời dậy rất sớm để vệ sinh cá nhân, tắm rửa rồi xuống ăn bữa sáng để bắt đầu cho chuyến đi. Xong xuôi, cô ra xe và bắt đầu khởi hành. Sở Vy ngồi cạnh Cố Lâm e dè hỏi:
- Hôm nay chúng ta sẽ đi cưỡi ngựa, nhưng cháu không biết cưỡi ngựa nên cháu đứng dưới xem chú cưỡi ngựa thôi chú nhé?!
Cố Lâm ẩn ý đáp:
- Cháu không biết chú sẽ dạy cho cháu, không sao đâu ngựa của chú hiền lắm, nó sẽ rất thân thiện với cháu thôi. Vả lại cháu cũng phải tập cưỡi ngựa để mai sau có thể "cưỡi" một cách thành thạo chứ! Đúng không nhỉ?!
Vừa nói hắn vừa nắm lấy bàn tay của Sở Vy, hơi ấm từ bàn tay của hắn truyền đến tay cô. Cô ngây thơ đáp:
- Dạ, chú nói gì cũng phải!!!
Cô cười một cách hồn nhiên, hắn khẽ chạm môi lên trán cô coi như là thưởng cho sự ngây thơ và nụ cười đáng yêu đó. Suốt chặng đường hắn cứ nắm lấy tay cô không buông, tay cô đã tê rần nhưng cô không dám nhúc nhích cũng không dám nói với hắn. Đến khi cảm nhận được tay cô đang ra mồ hôi và lạnh hắn mới giật mình buông tay ra, bảo cô sao tê tay mà không nói với hắn, cô cũng ngại ngùng đáp lại:
- Vì cháu sợ bản thân sẽ phá vỡ tâm trạng ngắm cảnh của chú nên...
- Con bé ngốc này, tê tay thì phải nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-day-cong-chua-cua-chu-/3721676/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.