- Mật Kết-
Phí Lập búng vào trán Tăng Lý một cái, Tăng Lý lập tức lấy tay che trán lại, dùng ánh mắt lên án nhìn hắn khiến trái tim Phí Lập hơi ngứa ngáy, giọng nói cậu mềm mại: "Cậu làm gì thế..."
Ánh mắt thỏ nhỏ thành công kích thích dục vọng làm việc xấu trong lòng của Phí Lập, hắn rất muốn trêu đùa Tăng Lý, nói cậu một thằng con trai to xác sao lại đáng yêu thế, cái này không phải là muốn câu dẫn tôi trêu cậu à?
Hắn khụ một tiếng, nói: "Thế cậu mất gì? Tôi tìm cho cậu, cậu nghe giảng, đằng nào tôi cũng đang rảnh."
Tâm tình Tăng Lý hơi phức tạp, vừa cảm thấy Phí Lập là lạ, vừa cảm thấy Phí Lập là người khá tốt, hơi cảm kích hắn.
wtp Mật Kết
Tăng Lý: "Không... không cần, tôi tự tìm."
Phí Lập chống tay, nghiêng người nhìn Tăng Lý, nói: "Sao cứ phải phí lời thế nhờ, tôi tìm cùng cậu không phải sẽ tìm được nhanh hơn à, rốt cuộc là đồ gì? Thần thần bí bí."
Tăng Lý hơi lưỡng lự, cẩn thận nói: "Vậy... vậy tôi nói nhé, cậu, cậu đừng đánh tôi."
"Tôi đánh cậu làm gì?" Phí Lập chẳng hiểu gì, "Này, thỏ nhỏ, ông đây đã đánh cậu lần nào chưa? Sao cậu cứ nhớ mãi không quên thế? Đừng bảo là cậu thiếu đánh nhé."
"..." Tăng Lý ngước đôi mắt ướt sũng lên lén nhìn Phí Lập, nhỏ giọng lầu bầu, "Có mà... vừa nãy cậu... vừa mới đánh tôi đấy thôi."
Phí Lập quýnh lên, phản bác lại ngay: "Cái đó sao có thể gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-day-chong-hon-mot-cai/2631945/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.