- Mật Kết-
Tăng Lý sợ cái dáng vẻ cứ như muốn đi đánh nhau với người ta này của hắn, cậu run rẩy vội đưa tay ra kéo tay áo Phí Lập. Nhưng lại ngại Phí Lập hung dữ quá, cậu sợ hãi không dám dùng nhiều sức, cũng không dám lớn tiếng, chỉ đi đằng sau nhỏ nhẹ ngăn cản: "Phí... Phí Lập, đừng xúc động... không sao đâu."
Không phải do Tăng Lý sợ, cậu thật sự cảm thấy không sao cả, không cần thiết. Những chuyện còn quá đáng hơn chuyện này cậu đã gặp quá nhiều, cậu sớm đã quen.
Mà đây cũng là một chuyện nhỏ.
wtp mật kết
Phí Lập dừng chân nhìn cậu một lúc, phát hiện vẻ mặt Tăng Lý là thật sự không sao cả, không phải là giả vờ, không biết sao hắn lại càng cảm thấy bực bội. Tăng Lý bị hắn nhìn chằm chằm đến mức hơi sợ, rụt cổ lại, cẩn thận nói: "Cậu đừng tức giận... đừng tức giận."
Đây là lần đầu tiên cậu không giãy ra khỏi tay Phí Lập, ngược lại còn vỗ vỗ hắn, tỏ ý an ủi.
Phí Lập tức đến bật cười.
Vốn dĩ hắn muốn an ủi Tăng Lý, kết quả, ngược lại lại được người cần an ủi an ủi?
"Thật sự cậu không cáu à?" Phí Lập nghiến răng, búng trán Tăng Lý, hết cách với cậu. Hắn phải để ý đến cảm xúc của Tăng Lý.
Tăng Lý rất muốn nói tôi cũng cáu giận, nhưng lại cảm thấy chẳng có sức thuyết phục gì, cậu nhún vai, nói: "...Tôi quen rồi."
Người nói vô tình người nghe hữu ý, câu nói này rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-day-chong-hon-mot-cai/2631931/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.