Không vui vẻ được như bọn họ, nhà họ Tưởng sau khi sắp xếp hậu sự cho Từ Âm xong thì Tưởng Tu Vũ ở nhà ngẩn ngơ mất mấy ngày, cuối cùng mới xách cặp ủ rũ đến trường.
Vẫn đang là tiết tự học sáng, tiết thứ nhất vẫn chưa bắt đầu.
Vì Từ Âm nên gần đây tinh thần của Tưởng Tu Vũ không tốt lắm, quầng đen bên dưới mắt rất thâm, một vòng tròn quanh mắt, trước ngày Từ Âm chuẩn bị rời đi đã nắm lấy tay cậu ta, cách mặt nạ oxy gọi tên cậu ta.
"Tu Vũ... con lại đây." Giọng của Từ Âm rất nhẹ, mang mặt nạ oxy, gương mặt trắng bệch không có màu máu, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thành một cơn gió rồi biến mất không thấy đâu.
Bị tra tấn đến mức không nhìn ra hình dạng nữa.
wtp Mật Kết
Bà ta cảm nhận được bản thân sắp phải đi, trong lúc mơ hồ nói vài lời, ví dụ như bản thân có lỗi với gia đình Tưởng Văn Linh, bảo cậu ta sau này phải cố gắng khống chế được tính tình, đừng dễ dàng cãi nhau với người khác, nếu không một khi xúc động sẽ gây ra sai lầm lớn.
Giọng của bà ta hơi nghẹn ngào, đứt quãng, càng ngày càng nhỏ, rồi cuối cùng biến mất không nghe thấy nữa.
Một giọt nước mắt lăn từ khóe mắt người đàn bà già nua, làm ướt cái gối màu trắng. Đau ốm mang bà ta đi, mang đi nỗi nhớ, có lẽ là để lại chút ký ức vui vẻ hoặc đau khổ.
Giây phút lúc nhịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-day-chong-hon-mot-cai/2631900/chuong-28-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.