🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tạ Du tự nhốt mình khiến mọi người cảnh giác, ngoại trừ Phó Đình Sâm có thể ở bên chăm sóc một tấc không rời thì những người khác lại chẳng thể đến gần cô nửa bước.



Nếu như có người khác cố chấp lại gần cô sẽ không quấy không phá, mà chỉ trợn mắt nhìn chằm chằm người đó, im lặng không nói một lời, ngoại trừ Phó Đình Sâm ra thì ai cho cô ăn cơm uống thuốc cô đều hờ hững.



Rồi không ai đủ nhẫn tâm bóp miệng cô rót thuốc vào, chỉ có thể cam chịu để Phó Đình Sâm chăm sóc cô ngày đêm.



Mấy ngày nay Tạ Diệc đã không ngừng nhận áp lực từ trong nhà, bên phía Tạ Du, và cả trong công ty.



Anh ta không dám ra khỏi nhà, sợ Tạ Du gặp phải bất trắc, năm đó cô cũng không ăn không uống như vậy, rồi tự thu mình lại.



Ít nhất bây giờ còn có một người có thể thân thiết với cô.



Bên phía công ty chỉ dựa vào một mình Lạc Sanh chống đỡ, nếu cứ tiếp tục như vậy cũng không ổn, anh ta đành phải dặn dò trong nhà vài câu rồi đi.



Nhà họ Phương cũng gọi Phương Duyên n và Phương Chiêu Diễm về, chỉ có Tạ Trình xin nghỉ ở quân đội ở lại cùng hai người.



Bức rèm trong phòng luôn đóng lại kín mít, ban ngày mở đèn khiến người khác cảm thấy khó chịu, cô trùm chăn ngồi trên giường, trước mặt kê một chiếc bàn con, nằm nhoài trên bàn giải đề, khuôn mặt vốn nhỏ lại càng hóp lại, Phó Đình Sâm đành phải biến đổi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-day-cho-ong-hon-mot-cai/2081843/chuong-108.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.