Nói xong câu đó, Phó Đình Sâm đã bóp chặt eo của bộ trang phục thú nhồi bông to áp chặt lên tường.
Pikachu bị đè trên tường giật đuôi, vung vẩy đôi chân ngắn củn rồi phát hiện mình đã bị đè chặt lên tường.
Bây giờ cô mới hiểu vì sao phải mặc bộ đồ thú bông này, bộ quần áo này được may bằng chất liệu đặc biệt, bình thường không có phát hiện ra, nhưng khi tiếp xúc với mặt tường được làm cùng chất liệu thì nó giống như dính keo 502, chỉ với sức của mình cô sẽ không thoát ra được.
Phó Đình Sâm thả cô ra, lùi về phía sau hai bước rồi khống chế cân bằng nhảy theo tiết tấu trên bạt nhún, còn cười nhìn cô, sau đó giơ bộ đồ ong mật vừa nãy, xách cánh quơ quơ: “Bé cưng à, lát đổi bộ này.”
Chân Tạ Du treo lủng lẳng giữa trời không chạm được mặt đất, cái đuôi thẳng băng vì bị dán lên tường mà bây giờ biến thành hình chữ S, cô kéo phần khóa kéo cổ ló khuôn mặt nhỏ ra, đôi mắt lấp lánh nước ẩn chứa cơn giận, giọng nói mềm như bông: “Em không thay!”
Cặp đôi chơi gần đó vừa thấy Pikachu bị treo ở trên tường thì không khỏi sửng sốt, cô gái nhìn thấy khuôn mặt nho nhỏ xinh đẹp của Tạ Du thì ngạc nhiên mất một lúc, sau đó mặc bộ quần áo con gấu, hưng phấn nhờ lực đàn hồi dán lên tường để so ai dính được cao hơn với bạn trai.
Tạ Du kẹt trong bộ quần áo ai oán nhìn cặp đôi đang chơi vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-day-cho-ong-hon-mot-cai/2081796/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.