Môn bơi là tiết đầu tiên của buổi chiều, thường sẽ là 2 tiếng, Tạ Du cầm lấy đồ bơi đi cùng Phương Xán qua hồ bơi. 
Trong nhà thi đấu có một cửa hàng bán đồ uống lạnh, phía trước là quảng trường nhỏ, lúc này mọi người đang tấp nập vào lớp, dòng người đan xen lộn xộn, là khoảng thời gian nhộn nhịp nhất. 
Hai người cùng với Phó Đình Sâm và Hạ Tống đã hẹn trước là sẽ gặp nhau ở hồ bơi. 
Tạ Du hoài nghi nhìn dòng người qua lại trên sân vận động, không biết có phải cảm giác của cô sai không, nhưng cô cảm thấy nữ nhiều hơn một chút. 
Đại học Yến Thành là trường Đại học khoa học công nghệ nổi tiếng, tỉ lệ nam nữ chênh lệch khá lớn, do đó mà mỗi năm cuộc thi bình chọn hoa khôi đều bị các học viện xung quanh chiếm ưu thế. 
Thời tiết trở lạnh, gió thổi trên mặt đã có cảm giác buốt giá, Tạ Du rụt vào khăn quàng cổ, phần lớn gương mặt đều vùi vào trong chiếc khăn. 
Cô sợ lạnh, mùa đông càng đến cô càng thấy lạnh thấu xương, trước đây cô không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ nghĩ đơn giản là sợ lạnh, nhưng đến khi nghe Phó Đình Sâm xác nhận những gì trong mơ là thật thì cô mới hiểu ra. 
Trong mơ cô bị rơi xuống biển lạnh thấu xương cũng là sự thật, điều này giải thích tại sao khi đến mùa đông, dù cho cô có mặc rất nhiều quần áo ấm đến đâu cũng cảm thấy rất lạnh. 
Phương Xán và Tạ Du kéo tay nhau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-day-cho-ong-hon-mot-cai/2081783/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.