Hạ Tống đã đặt một nhà hàng cao cấp, cách bày trí rất trang nhã, Phương Xán và Hạ Tống đều không phải là người hoang phí, nhưng cũng phải có nghi thức đầy đủ. 
Chiếc bàn dài trải một tấm khăn trải bàn, phía đầu là một bình hoa hồng, người chủ trì sẽ ngồi bên cạnh bình rượu vang. 
Tạ Du bước vào phòng, cởi chiếc áo khoác nỉ xuống đưa cho Phó Đình Sâm. 
“Du Du, qua đây ngồi đi!” Phương Xán ngồi vào chỗ cho người chủ trì, Hạ Tống ngồi bên phải của cô. 
Tạ Du cười với Phương Xán rồi ngồi đối diện với Hạ Tống, lấy hộp vòng tay ra đưa cho cô ấy, “Xán Xán, tặng cậu nè! Sinh nhật vui vẻ!” 
Phó Đình Sâm để ngay ngắn áo khoác của Tạ Du xong, đi qua ngồi kế bên cô, nhìn Hạ Tống gật đầu một cái chào hỏi, anh và Hạ Tống cũng coi như có quen biết, nhưng nếu ở cùng nhau như vậy thì vẫn thấy ngại. 
Phương Xán mở chiếc hộp ra, đôi mắt phượng của cô sáng rỡ, con người màu đen xen lẫn bất ngờ và thích thú, “Woa! Mắt thẩm mỹ của Tạ Du nhà ta sao mà tốt thế! Yêu cậu chết đi được!” 
Phương Xán kéo ghế qua bên cạnh Tạ Du, ôm lấy Tạ Du thắm thiết. 
Tạ Du bất ngờ bị Phương Xán ôm, hai má đỏ ửng cả lên, nhưng không đẩy cậu ấy ra, rút tay đang bị Phó Đình Sâm nắm chặt ôm lấy Phương Xán, nhẹ nhàng nói, “Cậu thích thì tốt rồi!” 
Bàn tay bé nhỏ mềm mịn đang nằm gọn trong lòng bàn tay anh mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-day-cho-ong-hon-mot-cai/2081777/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.