•Edit: Yin
•Beta: Yu
***
“Cậu tên là gì?” Cha Ngụy ngồi ở trên sô pha, ngẩng đầu nhìn Tiêu Lăng, “Ngồi xuống, ngồi đối diện ta đi, đừng nghĩ nhìn xuống ta.”
“Anh í tên là Tiêu Lăng ạ.” Ngụy Vũ giơ tay đáp.
“Đi đi đi, cần con trả lời à?” Cha Ngụy vội vàng đuổi Ngụy Vũ như ruồi muỗi.
“Lêu lêu lêu.” Ngụy Vũ làm mặt quỷ với bố.
Tiêu Lăng ngồi xuống lẳng lặng nhìn hai cha con này, hắn cảm giác hình như mình không phải bị thẩm vấn về cái kia.
“Tiêu Lăng, tới, để ta xem một chút ha.” Cha Ngụy móc di động ra, tiến vào group WeChat của phụ huynh, chạm vào phiếu điểm chủ nhiệm lớp gửi, “Ai u, xếp thứ nhất à, so với thằng nhãi con nhà ta còn cao hơn một điểm, không tồi không tồi.”
“Đúng rồi đúng rồi, Ngụy Hòa thích anh í lắm ạ, mỗi ngày lải nhải với con Tiêu Lăng lại cao hơn với mình bao nhiêu điểm, Tiêu Lăng lại bị cô gái nào thổ lộ.” Ngụy Vũ nghiêm trang nói hươu nói vượn.
Tiêu Lăng: “…”
Đối với sự khích lệ của cha Ngụy, Tiêu Lăng thấy hơi thụ sủng nhược kinh[*].
[*]Thụ sủng nhược kinh: được quan tâm, thương yêu mà thấy kinh ngạc, lo lắng:>
“Tuy nhiên,” Cha Ngụy chuyển đề tài, “Đây là lý do để cậu lên giường với nhãi con nhà ta sao?”
Tiêu Lăng hít sâu một hơi, quả nhiên nên đến vẫn phải đến. Hắn nhìn chằm chằm ánh mắt thần thái sáng ngời của cha Ngụy, “Thật xin lỗi, bác trai, con sẽ phụ trách, con sẽ chăm sóc chu đáo cho Ngụy Hòa cả đời, con xin thề.”
“Miệng đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-chang-hop-ly-qua-di-chu/167073/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.