Tuyết rơi ngày càng lớnDương Gia Lập cô độc mà ngồi ở trên ghế dài, xoa xoa mắt cá chân, khẽ rên rỉCố gắng suốt mấy năm, nhóm lại sắp bị giải tán.
Công việc không còn, tiền cũng không có, còn bị Diệp Đình ép phải đi lấy lòng người yêu mới của hắn, thêm nữa không hiểu từ đâu ra mà cậu lại thiếu hắn tới hơn 8 vạn tệDương Gia Lập thở dài, mỗi ngày dường như đều trở nên khó khăn hơn trướcCậu nhướng mắt nhìn thành phố đang dần dần trắng xóa, có chút thất thầnCậu nhớ rõ khi cậu còn nhỏ, mỗi ngày đều là vui vẻ cùng hài lòng, tan học thì nhảy nhót trở về nhà, ăn bữa tối do mẹ cậu nấu, ăn xong thì lại nhảy lên giường mở to mắt mong chờ chương trình hoạt hình phát lúc 7 giờ tối.
Trước khi đi ngủ, cậu sẽ ôm cái lò sưởi mà bà đã chuẩn bị sẵn đem ra sân, mẹ và bà cậu ngồi bên cạnh cùng nhau bóc đậu và trò chuyện, còn cậu, cậu sẽ ngửa đầu lên, cùng chú chó lông vàng của mình ngắm nhìn một bầu trời đêm đầy saoSau này lớn lên, trở thành sinh viên đại học.
Cậu phải đặt chân đến một thành phố xa lạ khác, mỗi ngày cậu trải qua đã không còn náo nhiệt như trước nữa, nhưng may mắn thay, khi đó cậu còn có Diệp ĐịnhCậu còn nhớ rõ vào năm học thứ 3 của mình, vào một đêm tuyết rơi trắng xóa, cậu bị tai nạn xe, Diệp Đình nghe xong liền lập tức lái xe đến đó.
Một Diệp Đình luôn tỏ ra cao ngạo, lạnh nhạt, vậy mà vào buổi tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-bi-ban-trai-cu-nham-den-roi/875892/chuong-9.html