Ngày xuất phát quay ngoại cảnh, Diệp Đình lái xe tiễn Dương Dương Gia Lập.
Lúc đến địa điểm quay, Dương Gia Lập ngoái ra ngoài qua cửa xe quan sát, mọi người trong tổ quay phim đều đã đến, đang túi bụi chuẩn bị chuyển đồ lên núi, Lý Đại, Lý Nhị và Vương Dương cũng đã đến.
Dương Gia Lập hạ kính cửa sổ xuống, vẫy tay cười với bọn họ.
Xe dừng lại, Diệp Đình không vội mở cửa xe ngay.
Tay hắn vuốt ve lên hai gò má của Dương Gia Lập đầy quyến luyến, đôi mắt đen thẳm chất chứa những xúc cảm phức tạp không nói nên lời, giọng xót xa: “Lại phải nhiều ngày không nhìn thấy em rồi, rõ ràng mới kết hôn chưa lâu.”
Dương Gia Lập khịt mũi: “Anh xong chưa.”
Diệp Đình thở dài thườn thượt, duỗi tay tháo dây toàn cho Dương Gia Lập.
Hắn nhìn cảnh tượng bận rộn và phong cảnh tự nhiên bên ngoài, hỏi: “Tụi em ghi hình ở đây sao?”
Dương Gia Lập lắc đầu: “Không phải, đây chỉ là nơi tập trung thôi. Lát nữa sẽ phải bắt đầu quay tư liệu ngoại cảnh từ cảnh leo núi, sau đó leo qua ngọn núi này, lại leo ngọn núi kia, cuối cùng đến nhà nông dân đã dự tính để sắp xếp tá túc, hành trình cũng tầm năm ngày à.”
Diệp Đình cau mày: “Sao phải cực khổ vậy?”
Dương Gia Lập cười nói: “Kiếm tiền có lúc nào không cực đâu, em cũng muốn nằm trên giường vẫy ra tiền lắm chứ, nhưng trên đời làm gì có cuộc sống như vậy. Sống ở đời, sinh ra là phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-bi-ban-trai-cu-nham-den-roi-2/2277903/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.