Lúc cảnh quay ngoại cảnh gần kết thúc thì cũng đã gần năm giờ.
Mùa đông trời sẽ tối rất nhanh, trên núi nhiệt độ càng giảm mạnh, gió quét lên mặt cũng thấy đau.
Cơ thể Vương Dương vốn đã không được nhanh nhẹn, trên người ướt nhẹp mồ hôi bị gió lạnh thổi vào, ngay tức khắc liền hắt hơi.
Dương Gia Lập xoa đầu cậu, nhiệt độ dường như lại tăng lên.
Dương Gia Lập đỡ lấy cánh tay của Vương Dương, hỏi cậu: “Cậu còn chịu được không? Có chóng mặt không?”
Vương Dương dùng lực lắc đầu, tai đỏ ửng lên, nhẹ nhàng nói: “Không sao, cố chút nữa vẫn được.”
Dương Gia Lập nhìn bộ dạng của cậu, khẽ nhíu mày.
Chờ sau khi quay xong cảnh cần Vương Dương xuất hiện, thì đến đạo diễn cũng nhận ra sự bất thường của Vương Dương, ông liền xua tay về phía Vương Dương, nói: “Người không khỏe thì đừng cố, vẫn còn lịch trình của vài ngày nữa, nếu như bệnh rồi thì phải làm sao. Cảnh hôm nay của cậu quay xong rồi, cậu về nghỉ ngơi chút đi.”
Vương Dương gật đầu.
Dương Gia Lập đang muốn đi đỡ cậu, Lý Đại đột nhiên giành trước, túm lấy cánh tay của Vương Dương: “Tôi đưa cậu về.”
Vương Dương mấp máy môi, muốn nói câu “không cần”, nhưng nhìn thấy gương mặt đen xịt như không cho phép phản bác và thân hình cường tráng của Lý Đại, cậu lại cúi đầu xuống, không dám từ chối.
Lý Đại đỡ Vương Dương về nơi họ ở trọ, bảo Vương Dương nằm lên giường.
Lý Đại vẫn còn nhiệm vụ ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-bi-ban-trai-cu-nham-den-roi-2/2277898/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.