Edit: Hoàng Anh
Beta: Ishtar
“Tử quý phi nương nương đến”. Tiếng thái giám đặc hữu từ bên ngoài truyền đến, ngay sau đó, một cỗ kiệu hoa được bốn người nâng đi vào Thanh Nguyệt cung, bốn phía kiệu đều là trân châu, lụa mỏng ngăn cách, mông mông lung lung, không thấy rõ bộ dáng người bên trong.
“Ty chức, nô tỳ tham kiến quý phi nương nương”. Kiệu hạ xuống: ‘bùm…bùm…’ tất cả mọi người đều quỳ trên đất, chỉ trừ Lạc Mộng Khê cùng Thanh Nguyệt.
một tên thái giám đi tới trước kiệu, một bàn tay nhỏ bé tinh tế vươn ra, nhờ sự giúp đỡ của thái giám bước ra khỏi kiệu.
Nhất thời, thiên hạ vạn vật lâm vào thất sắc, chỉ còn lại nữ tử mặc cung trang màu tím, làm cho khuôn mặt xinh đẹp, minh diễm đánh sâu vào thị giác mọi người: “Bình thân”. Thanh âm quyến rũ, ôn nhu, nghe đến toàn thân xương cốt cũng muốn nhũn ra.
“Tạ nương nương”. Mọi người đáp một tiếng, rất nhanh đứng lên, tự động tránh ra một lối đi, Tử quý phi ở trước mắt mọi người chậm rãi đi đến bên cạnh Thanh Nguyệt cùng Lạc Mộng Khê.
Thanh Nguyệt khinh thường bĩu môi, đối với Tử quý phi làm như không thấy, phía sau truyền đến mùi son phấn nồng nặc làm cho Lạc Mộng Khê hơi nhíu mày, mất đi hưng trí uống trà.
“Bản cung ở trong cung đánh mất một tiểu hồ ly, nghe nói đã xông vào nơi này của Thanh Nguyệt quận chúa…” Tử quý phi giọng điệu ôn nhu, Thanh Nguyệt lại không chút nào nể mặt:
“Quý phi nương nương, ngài cũng chỉ là nghe nói mà thôi, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vuong-phi/1254367/chuong-116-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.