Edit: kun’xjh
“Cô nương, vừa rồi thực xin lỗi.” Nhìn Lạc Mộng Khê bị hắn đụng vào bức tường, mày liễu hơi nhíu, hình như là bị thương, Lãnh Tuyệt Tình áy náy hỏi. Thân ảnh thon dài trong nháy mắt đã đi đến trước mặt Lạc Mộng Khê, có lẽ ngay cả hắn cũng không phát hiện, trong giọng nói lạnh như băng ấy lại mang theo thân thiết: “Có phải tìm đại phu không?”
Lãnh Tuyệt Tình, người cũng như tên, đối nhân xử thế, vừa lạnh lùng vừa tuyệt tình. Nhưng từ lúc nhìn thấy Lạc Mộng Khê ở bờ sông, hắn đã sinh ra một loại cảm giác rất kỳ lạ với nàng, nhất là khi Lạc Mộng Khê đưa cá nướng cho hắn, hắn rốt cuộc cũng không thể lạnh lùng, tuyệt tình với nàng được.
Lãnh Tuyệt Tình biết võ công của mình ra sao, hơn nữa, trong suy nghĩ của hắn, Lạc Mộng Khê chỉ là một thiên kim nhà giàu bình thường, hắn đẩy nàng ra xa mấy thước, nàng khẳng định sẽ bị thương……
Lạc Mộng Khê cũng là người luyện võ, theo lý mà nói, sau khi va chạm với người khác, sẽ không bị đụng đến thảm như vậy. Nhưng mà, võ công của Lãnh Tuyệt Tình cực cao, khi bước đi thì im lặng không một tiếng động, Lạc Mộng Khê lại đang lao nhanh về trước, cũng không nghĩ đến sẽ có người bỗng dưng đi trước mặt, không hề đề phòng, mới có thể bị đụng ra xa mấy thước.
“Ta không sao, không cần hao phí khổ tâm lớn như vậy!” Hàm ý của Lạc Mộng Khê là muốn né tránh bàn tay muốn đỡ nàng của Lãnh Tuyệt Tình: “Ngươi là ai? Tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vuong-phi/1254304/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.