Ads Edit: Hàn Băng
Beta: kun’xjh
”Thỉnh Lạc đại tiểu thư cho tại hạ một lý do để giúp ngươi!” Lăng Khinh Trần giọng điệu lạnh như băng khiến cho người ta như rơi vào hầm băng tháng chạp.
”Không có lý do gì cả.” Lạc Mộng Khê giọng nói bình tĩnh, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng không chút gợn sóng.
”Nếu không có lý do gì, vì sao tại hạ phải giúp ngươi?”
Nghe vậy, Lạc Mộng Khê trong lòng không động mà cười: Đúng vậy, Lăng Khinh Trần cùng nàng không thân cũng chẳng quen, hắn lại không nợ nàng cái gì, vì sao phải giúp nàng…..
Cũng không phải tất cả mọi người đều giống Nam Cung Quyết, không rõ lý do mà chiếu cố nàng…..Đợi chút, làm sao ta lại đột nhiên nhớ tới cái tên hỉ nộ vô thường Nam Cung Quyết kia….
Lạc Mộng Khê hạ mí mắt trầm tư một lát, khi nâng mí mắt lên, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng lóe lên tia kiên định và ngoan quyết: ”Lăng Khinh Trần, ngươi cứ nói thật đi!” Trên thế giới này, không ai có thể cứu được ai, ngươi phải tự cứu lấy chính mình.
Lạc Mộng Khê vừa dứt lời, Lăng Khinh Trần nhìn về phía nàng, đáy mắt từ lạnh như băng cùng tức giận chuyển qua nghi hoặc cùng khó hiểu: Lăng Khinh Trần tâm cao khí ngạo, ghét nhất bị người khác lợi dụng, Lạc Mộng Khê phạm vào điều tối kỵ này của hắn, cho nên, hắn tính đem sự thật nói thẳng trước tất cả mọi người, khiến cho Lạc Mộng Khê phải chịu sự trừng phạt.
Nhưng nhìn phản ứng của Lạc Mộng Khê, chính là đang liều chết đánh cuộc, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vuong-phi/1254273/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.