Ads Edit: kun’xjh
Thanh Tiêu quốc chiến loạn tuy rằng chỉ mới khôi phục được ba tháng, nhưng trên đường phố sớm đã lấy lại sự sầm uất như ngày xưa, các khách điếm mọc lên như nấm, tiểu quán san sát, nhiệt tình mời chào buôn bán, trên đường người đến người đi náo nhiệt lạ thường.
Lạc Mộng Khê chậm rãi đi đị trong đám người rộn ràng, nhốn nháo, nhẹ nhàng gật đầu: Xem ra Hoàng đế của Thanh Tiêu quốc này quả thật là vị danh quân lợi hại, sau nội chiến lại có thể khôi phục kinh thành tiêu điều trước kia lấy lại phồn hoa……
Băng Lam cũng không biết mình ở trong Tướng phủ buồn bực không được ra ngoài bao lâu rồi, đi trên đường, có vẻ vô cùng thích thú, nhìn đông nhìn tây, đối mọi thứ đều cảm thấy tò mò:“Tiểu thư, kẹo hồ lô!”
Một xâu kẹo hồ lô bọc trong suốt, lóng lánh đưa đến trước mặt Lạc Mông Khê, Lạc Mộng Khê khe khẽ thở dài:“Ta không đói bụng, ngươi ăn đi!”
Không phải Lạc Mộng Khê không muốn ăn kẹo hồ lô, mà là, nàng hiện tại đang đeo mạng che, nếu muốn ăn này nọ, nhất định phải vén mạng che lên, có thể nhìn thấy khuôn mặt sau mạng che, khẳng định sẽ dọa người khác sợ chết khiếp……
Cùng lúc đó, tại một phong trà cách đó không xa, một lam y nam tử chậm rãi đi ra cửa sổ, không chút để ý nhìn trên đường phố.
Trong tầm mắt nhìn thấy Lạc Mộng Khê đang đi trên đường, hơi sửng sốt, cố gắng quan sát kỹ, xác nhận chính mình không có nhìn lầm, quay đầu hô to:“Nam Cung Quyết, Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vuong-phi/1254258/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.