Tần phi ôm một bụng tức trở về viện. Dù sao thì nàng ta cũng lớn hơn An An chỉ vài tuổi, nỗi nhục này ả ta quyết đòi lại cho kỳ được, cấm túc 3 tháng hay cho thải tử, A Nhất đưa Tần phi đến cửa viện phân phó thị vệ rồi cúi người lui đi. Vừa vào tới cửa nàng ta quơ lấy chén trà luyện mạnh xuống nền tiếng vang chát chúa làm mấy no tài đứng hầu ngoài cửa không dám tiếng lên, phát tiết đủ mệt ả ta đang suy nghĩ mông lung thì một bóng đen từ sau tiếng tới vòng tay qua eo ả ta, đem người ôm vào lòng, giọng gian tà nói:
- Ai đã chọc giận mỹ nhân của ta? Ta lập tức đem kẻ đó đem xẻo thịt cho chó ăn! Hay là đem bón vào cây anh đào ngoài sân kia! haa…ha…
Bàn tay y không tự chủ mà lần mò trên bầu ngực căng tròn đầy đặn, ở cái tuổi phơi phới xuân xanh này mà không có người bầu bạn hàng đêm sao nàng ta chịu nổi cơ chứ! Cũng là tình cờ khi nàng ta trở về phủ tướng quân bên nhà mẹ đẻ quen biết được với người dân buôn của Thổ Phồn này có lai lịch không hề nhỏ, hắn chính là Túc Nhân tam hoàng tử của Thổ Phồn, muốn lợi dụng Tần phi để lật đổ hoàng đế Thiên Ấn và thái tử Thiên Long, nghe thì dễ nhưng đó là cả một quá trình và hi sinh không biết bao nhiêu mạng người được chôn dưới gốc anh đào đó. Hắn nhất định sẽ cướp được An An về làm phi tử của hắn, nếu nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-tieu-thuyet-lam-quan-chung/2698732/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.