"Đợi Lỗ Sâm về anh sẽ mang em đi."
Giác Địch không hề suy nghĩ đã gọn gàng đáp.
Vương Ly hài lòng nở nụ cười, sau đó liền vui vẻ đi vệ sinh hang động.
Cái hang động này không giống cái trước đó họ ở ngày đầu tiên, bên trong không có vật dụng dùng đề nấu nướng. Có lẽ đã biết trước như vậy nên trong lúc Vương Ly thăm dò hang động, Giác Địch ở bên ngoài đơn giản chọn mấy tảng đá, bắt đầu đục đẽo.
Trong hai ngày họ di chuyển trong rừng trừ đêm đầu tiên ra thì những lúc còn lại họ không rảnh để làm những thứ
này. Phần lớn thời gian ban ngày trừ lúc ăn, lúc ngủ ra họ đều dùng để di chuyển. Đây là lần đầu họ dừng lại sớm như vậy, mặt trời còn chưa xuống núi. Cho nên Giác Địch mới có thời gian nghĩ đi đẽo nồi.
Hang động trên này được cái khá là sạch sẽ, có lẽ là do không khí thoáng, không dễ tích bụi. Cho nên Vương Ly chẳng mất bao lâu đã chỉnh chu xong bên trong. Nắng chiều không đến nổi nóng, gió lại từ bình nguyên thổi đến đây mang theo từng luồng hơi ẩm xem như mát mẻ, Vương Ly đặt mông ngồi trên một tảng đá nhỏ, nhìn Giác Địch đẽo đá.
Móng vuốt của thú nhần thật sự là chém đá như chém bùn.
"Y!"
Đang xem đến chăm chú, bỗng nhiên ở khóe mắt Vương Ly cảm nhận đến sự chuyển động của cái gì đó. Cô không khỏi kinh ngạc thành tiếng.
Thú nhân so với cô nhạy cảm hơn nhiều, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592533/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.