Ơ, lo tranh cãi quên mất Trưởng thôn ở đây, bùm, mặt Trần Tiêu đỏ lên, thật xấu hổ, ban nãy hắn như sư tử hà đông vậy còn to tiếng nữa chớ.
'' Tiêu Tiêu, sao mặt đệ đỏ vậy''
'' Tại huynh chớ ai nếu không phải huynh...hả, huynh gọi ta là gì?'' rống được một nữa Trần Tiêu ngớ ra chỉ chỉ mặt mình hỏi
Vương Đại Tĩnh cười phì, đệ ấy thật dễ thương: ''Tiêu Tiêu''
''Tiêu Tiêu, gọi ta ấy hả''
'' Tiêu Tiêu'' như để trả lời Vương Đại Tĩnh lặp lại
'' Không cho phép huynh gọi ta như vậy'' Trần Tiêu hung dữ trừng Vương Đại Tĩnh
'' Tiêu Tiêu''
'' Đã nói không cho gọi mà nếu huynh gọi lần nữa ta sẽ...ta sẽ...sẽ...''
Đây là lần đầu tiên Trần Tiêu lúng túng như vậy, hắn không tìm được từ nào đủ khí thế để hâm dọa cả (-^-)
'' Đệ sẽ làm gì ta, Tiêu Tiêu''
'' Ta sẽ,...sẽ giết huynh diệt khẩu'' Trần Tiêu hung dữ làm động tác cắt cổ
'' Ừm, ta sẽ không phản kháng'' Vương Đại Tĩnh cười hắc hắc
'' Ha, mạnh miệng nhỉ, chỉ sợ tới lúc đó vì mạng sống huynh sẽ đánh ngược lại ta''
'' Sẽ không, ta tuyệt đối sẽ không phản kháng'' Vương Đại Tĩnh nghiêm túc nói
'' Ta mới không thèm giết huynh, hừ, người toàn cơ bắp, giết huynh xong mệt chết ta'' nhìn vẻ nghiêm túc toát ra từ mắt Vương Đại Tĩnh, Trần Tiêu không được tự nhiên quay mặt đi chỗ khác lẩm bẩm
'' Không đúng'' Trần Tiêu quay phắt ngang trừng Vương Đại Tĩnh
'' Huynh đang đánh lạc hướng ta sao, ta nói huynh biết ta không đồng ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-co-dai-hanh-phuc-sinh-hoat/782335/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.