Chớp mắt đã đến cuối tháng. Ngày 25 hàng tháng là ngày công ty phát lương, lần này lại trùng vào thứ bảy nên bị lùi lại sau hai ngày.
Dương Tuyết và Phương Viễn đều rất nôn nóng, hơi tí lại ngó di động, đến tận 3h chiều, cùng với tiếng hoan hô của Phương Viễn, thông báo trong phòng cứ lần lượt vang lên.
Trong phút chốc cả văn phòng tràn ngập hơi thở vui vẻ.
Phương Viễn nhìn con số trong tài khoản mà nước mắt lưng tròng: "Năng suất quý một đã được phát, tuy hơi ít nhưng hôm nay tôi vẫn có thể mua thêm xúc xích."
Dương Tuyết: "Chỉ cần hạng mục của các cậu đạt được tiêu chuẩn, tiểu Chung tổng sẽ phê duyệt đơn xin thưởng năng suất thôi, cậu ấy chính là bồ tát sống đó. Tôi cảm động thay cho các cậu."
Phương Viễn: "Có ai nói không phải đâu, Tưởng tổng chèn ép mấy tháng, nếu không có tiểu Chung tổng đến, không chừng chúng tôi còn bị chèn ép thêm."
Quý Thanh Thức đọc tin nhắn, theo thói quen để lại một phần chi tiêu, còn lại chuyển hết cho cậu họ Quý Khai Nguyên, nhờ ông gửi cho người nhà.
Quý Khai Nguyên không nhận tiền luôn, cô lại mở ghi chú trong điện thoại, trong đó có một hàng dài các con số, số đầu tiên là 18 vạn 9, càng xuống dưới càng giảm dần, tính đến tháng này là còn 6 vạn 8.
Cô là nhân viên kinh doanh của tập đoàn Thịnh Dự, tổng công ty của Thịnh Dự được đặt ở Lâm An, lúc đầu cô vào làm cũng làm vào bên bộ phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tuc/2530626/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.