Diệp Khâm vốn muốn bỏ luôn tiết tự học buổi tối, nhưng không biết làm sao Chu Phong cứ bình quân một phút lại gọi điện thoại cho cậu một lần, thấy cậu không nghe máy, liền oanh tạc tin nhắn.
【Lão Tôn đến rồi đến rồi!】
【Lại đến rồi này, phát bài thi Hóa nữa!】
【Điểm danh đến cậu rồi, tôi nói cậu đi vệ sinh!】
【Di Nhiên cũng hỏi tôi cậu đi đâu, liệu cô ấy có nói cho cha mình khôngggg!】
【Liêu Bao Hết đến nhà vệ sinh tìm cậu rồi đó!】
【Anh mau về hộ em phát, em sắp không chống đỡ được nổi nữa rồi!】
Diệp Khâm thấy phiền vô cùng, tiện tay ấn tắt máy, nằm trên ghế mát xa tiếp tục ngủ.
Không biết đã qua bao lâu, có một người bạn bên cạnh gọi cậu: “A Khâm, lão Chu tìm cậu kìa bảo cậu mở máy lên.”
Chu Phong và Diệp Khâm chơi chung một nhóm bạn, mỗi lần tìm không được Diệp Khâm, chỉ cần lần lượt gọi đến từng người bạn nhất định có thể tìm ra.
Diệp Khâm nhắm mắt lại, ấn khởi động máy, điện thoại của Chu Phong ngay lập tức được gọi đến: “Anh mau về hộ em cái, lớp trưởng cầm bảng điểm danh đi gặp lão Tôn rồi!”
“Cậu cố ngăn cậu ta lại, tôi lập tức đến đây.” Diệp Khâm mơ mơ màng màng, còn đang đau đầu, mở loa ngoài ra đặt điện thoại bên cạnh, mò mẫm ngồi dậy mặc quần áo.
“Ngăn không được đâu, đệch!” Ở đầu dây điện thoại bên chỗ Chu Phong có một đoạn tạp âm truyền đến, tiếng người cũng bị kéo ra xa dần, “Nhìn cái cánh tay cẳng chân nhỏ nhắn này mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tri/929612/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.