Trong thời gian dưỡng thương, Liên Tư Vũ còn được biết ngoài mình bị "thích khách " chém bị thương thì còn có Ngâm Cẩn cũng bị dọa đến bất tỉnh. 
Nhưng đó chưa phải kỳ lạ nhất, kỳ lạ nhất là thích khách bỗng dưng hóa thành lục mâu lục phát ( tóc xanh mắt xanh),sau đó giống như bị thứ gì đó hút đi huyết nhục, chỉ còn lại một bộ da bọc xương gớm ghiếc. 
Liên Tư Vũ không biết Liên Mộng đã chết hay chưa, thế nhưng cẩn thận là trên hết, y chưa quên kết cục chật vật của vị diện trước đâu. 
- Điện hạ, ngài cần dưỡng thương, Quốc sư cũng cần... 
Âm thanh mỏng nhẹ đang ôn tồn khuyên nhủ. 
- Cho ta vào! Ta muốn gặp Quốc sư! 
Khẩu khí có phần cao ngạo và ý "không cho từ chối". 
- Này... 
Hồng Mai đối với Thất điện hạ thật sự không có cách, đuổi thì không nỡ mà cũng không có te cách, không đổi thì quấy rầy chủ tử nghỉ ngơi, huống hồ Thất điện hạ y sam không chỉnh tề, nhìn qua là biết vừa tỉnh đã chạy qua chỗ này. 
- Ta, ta chỉ muốn nhìn ngài ấy một chút thôi, sẽ không quấy rầy ngài ấy. 
Ngâm Cẩn hạ giọng, làm cho ngữ điệu và bộ dáng của mình trở nên ngoan ngoãn nghe lời. 
- Điện hạ tới? Vậy mời ngài ấy vào đi, Thanh Lan, chuẩn bị trà. 
Giọng nói quen thuộc của Quốc sư vang lên, không biết do đã già hay mới bị thương nên ngữ khí khá chậm, vừa trầm ấm vừa khiến người ta lưu luyến. 
Ngâm Cẩn bất tri bất giác liền tặng cho Liên Tư Vũ vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tran/1737156/chuong-135.html