Thế nào? Có chỗ nào khó chịu không? 
Vừa mở mắt, Liên Tư Vũ đã thấy Lan Tước đứng trước mặt mình, lo lắng hỏi. 
- Thế giới sụp đổ ít nhiều gì cũng sẽ ảnh hưởng đến người thực hiện nhiệm vụ, còn có... Anh quen Liên Mộng sao? 
Thấy Liên Tư Vũ mờ mịt, Lan Tước chủ động giải thích đồng thời dò hỏi. 
- Đầu hơi choáng, còn có chút mệt mỏi và đau đớn, nhưng tôi không quen Liên Mộng. Có lẽ là người quen, nhưng bây giờ cũng quên rồi. 
Liên Tư Vũ mím môi, bởi vì y dùng thể tinh thần đi vào thế giới đó nên ảnh hưởng rất nặng, sớm biết sẽ bị liên lụy thì y mới không tính kế Liên Mộng đâu. 
- Để tôi kiểm tra một chút, anh trở về thân thể đi. 
- Ừm. 
Liên Tư Vũ nhìn thân thể trong lớp tủ kính, tầm mắt có chút mơ hồ. 
Xem ra thật sự bị ảnh hưởng rất nặng. 
Một đống dây dẫn xanh xanh đỏ đỏ kết nối với thân thể trong tủ kính, truyền tình trạng thân thể kia vào máy tính. 
Càng xem Lan Tước càng nhíu mày, nhưng rất nhanh lại thở phào một hơi. 
Những dây truyền xanh đỏ kia cũng rời khỏi thân thể, Liên Tư Vũ trong tủ kính mở mắt. 
- Thế nào? 
Y đưa tay chống đầu, đã lâu không trở lại thân thể của chính mình nên có chút không quen. 
Lan Tước đang định nói tình trạng của của y thì bỗng sững sờ, sau đó tâm trạng hơi trùng xuống. 
- Rất nghiêm trọng? 
Ngữ điệu và ánh mắt thập phần lạnh nhạt, tựa hồ trống rỗng. 
- Không, không phải. Tinh thần lực bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tran/1737149/chuong-128.html