Tội lỗi, ruồng bỏ, cầu xin, tha thứ...
Nữ nhân kia nhẩm lại những từ này, ánh mắt hơi suy tư.
Chủ nhân của bức thư hiển nhiên đã phạm vào điều sai trái , sau đó bị Thiên Sứ ruồng bỏ, hắn đã cầu xin và được tha thứ sao? Nếu đã được tha thứ ,vậy tại sao những người nơi này lại bị bẻ gãy cánh ? Hơn nữa... những kẻ này không phải Thiên sứ thuần túy...
- Thiếu một người.
Ở phó bản Thiên Đằng Chết có một người ngồi ở chủ vị, nhưng nơi này không có.
- Đúng rồi ha, thiếu lão boss đó.
Số 6 gật đầu phụ họa, tuy rằng trí nhớ số 6 không tốt lắm ,nhưng đi phó bản kia lại đặc biệt nhớ rõ, ai bảo lúc đó qua phó bản đặc biệt khó chứ.
- Có cần trở lại phó bản đó rồi kéo lão boss đến đây không?
Số 6 hỏi.
- Không cần.Tôi có cách.
Nữ nhân lên tiếng.
Sau đó cô xoay ngón tay út của một bức tượng, nhưng không có gì thay đổi.
- Nhìn thử đi.
Nam nhân liếc mắt nhìn qua cô gái bị hóa đá.
Lúc này mọi người mới nhớ , cô gái kia chạm vào tượng thì hóa thành đá, còn nữ nhân này xoay ngón tay của tượng, nhưng bây giờ vẫn bình yên.
- Trong những bức tượng này có một nơi có thể động đậy, đây có lẽ là manh mối.
Nữ nhân kia phủi phủi tay, nhìn những người còn lại.
- Nhưng nếu không cẩn thận thì sẽ giống như cô ta?
Số 6 liếc mắt nhìn bức tượng .
- Đương nhiên.
Nữ nhân kia gật đầu.
Mọi người tự giác đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tran/1737136/chuong-115.html