Huyền Vương có việc sao? 
Nhìn người ngồi đối diện mình, Liên Tư Vũ ôn tồn hỏi. 
- Không có việc không thể gặp ngươi sao, Vũ Vương ? 
- Đương nhiên có thể. 
Liên Tư Vũ cười nhẹ, sau đó gắp món ngon nhất trên bàn vào bát của Vũ Lam. 
Vũ Lam bị khí lạnh trên người Thương Huyền đông đến cứng nhắc, nàng cắn cắn đũa, cầu cứu nhìn ca ca. 
...Liên Tư Vũ xoa xoa đầu nàng, sủng nịnh cười.... 
- Không phải muội thích ăn món này nhất sao? Ăn nhiều vào. 
Vũ Lam cười cứng nhắc, nàng đúng là muốn ăn, nhưng mà tên Huyền Vương kia cứ lia mắt lạnh về phía nàng, nàng... ăn không nổi a! 
Thương Huyền thấy hình ảnh ấm áp trước mắt thật là chướng mắt, cho nên hắn lên tiếng. 
- Vũ Vương đúng là thần long thấy đầu không thấy đuôi, không biết bổn Vương có vinh hạnh mời Vũ Vương đến tộc của ta chơi một lần ? 
- Nếu Huyền Vương đã mời, ta cũng không tiện từ chối. 
Dù sao y cũng cần đến Hắc tinh linh tộc, tìm một người... à, tìm một Tinh linh. 
Liên Tư Vũ khách khí cười, như vậy càng làm Thương Huyền trướng mắt, thầm nghĩ muốn xử tên kiêu ngạo này một phen. 
Về vấn đề tại sao lại nói Liên Tư Vũ kiêu ngạo? 
A, y có thể dành nụ cười sủng nịnh ấm áp cho Tinh linh bên cạnh, thế mà chỉ dành nụ cười giả tạo khách khí cho hắn, như vậy không kiêu ngạo à! 
( Linh Lan Hoa * đỡ trán * : Thượng đế khi tạo ra Thương Huyền đã quên thêm IQ. Mọi người rộng lượng thông cảm một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tran/1737091/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.