Một đường hữu kinh vô hiểm về đến căn cứ A. 
Căn cứ A tuy rằng không phải ở thủ đô nước M, nhưng cũng là ở một thành phố lớn,từng rất náo nhiệt sầm uất, với bức tường cao chót vót, trang bị vô số vũ khí đạn dược, như một pháo đài bất khả chiến bại, vững chãi khiến lòng người an tâm. 
Tận thế mới vài tháng, nhưng trong căn cứ đã được chỉnh độ đâu vào đấy, chật tự không dễ bị sáo trộn. Tuy rằng chưa thể quay lại sự phồn vinh như trước mạt thế, nhưng bên trong căn cứ vẫn vô cùng ấm áp và an toàn, giống như cách biệt hoàn toàn với thế giới nguy hiểm đầy rẫy quái vật bên ngoài. 
Sao khi xác định cả hai là chưa bị nhiễm virus, gác cổng cho hai người một tấm thẻ thân phận rồi được đưa vào trong.Thẻ thân phận thì vốn dĩ nguyên chủ có sẵn,nhưng mà Liên Tư Vũ lỡ tay đánh rơi, mà gác cổng hôm nay đã thay người, không nhận ra gương mặt của nguyên chủ. 
Liên Tư Vũ tìm một người quen, yêu cầu gặp Liên ba ba. 
Liên ma ma mất lúc nguyên chủ mới 10 tuổi, Liên ba ba một mình gà trống nuôi con, đối với nguyên chủ và em gái luôn cảm thấy áy náy, vì vậy cơ hồ rất yêu chiều cả hai . 
- Ba ba. 
Liên Tư Vũ ngoan ngoãn gọi. 
- Tư Vũ, con có sao không? 
Liên ba ba vội vàng kiểm tra khắp người nguyên chủ, xác định y không bị thương mới thở phào nhẹ nhõm. 
- Ba ba... Tiểu Khiết về chưa ạ? 
Nguyên chủ đối với người ngoài luôn nghiêm túc và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tran/1737068/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.