Không gian rơi vào trầm lặng, tựa như vô tận... 
Không đợi được câu trả lời, Liên Tư Vũ dựa vào tường nhắm mắt nghỉ ngơi. 
Ha. 
Hiện giờ y đã giải thích được lý do độ hảo cảm động kinh như vậy rồi. 
Không phải là bởi vì y giống người trong lòng mục tiêu nhiệm vụ sao? 
Cho nên mục tiêu nhiệm vụ thường thường nhìn y thành "người trong lòng " , mà nhìn thành "người trong lòng " thì độ hảo cảm không khống chế được tăng lên .Nhưng khi tỉnh táo lại lại phát hiện y không phải ai đó, cho nên chán ghét y? 
Mục tiêu nhiệm vụ tăng độ hảo cảm không phải là bởi vì chính y, mà coi y thành thế thân... 
Thương Huyền nâng mắt nhìn nam nhân đang dựa vào tường, gương mặt vẫn giống như lần đầu gặp mặt, phủ đầy sương lạnh, từ trên người như toát ra sự kiêu ngạo và xa cách... 
Không giống... 
Ngoài gương mặt ra, chẳng có gì giống với người kia... 
Tim hắn vốn chỉ dành cho một người, sở dĩ cứu người này chỉ vì y có dung mạo giống ai kia, làm hắn luyến tiếc, nhìn y, hắn sẽ như nhìn thấy người kia, thế nhưng nội tâm hắn vẫn luôn rối rắm... 
Thật muốn giết kẻ trước mắt. 
Bởi vì y dám mang gương mặt giống người kia... 
Người kia là độc nhất vô nhị, mà kẻ này... lại dám mang dung nhan tương tự người kia... thực không thể tha thứ! 
Nhưng mỗi khi hắn muốn hạ tay, lại nhìn thấy gương mặt như đúc ra từ một khuân này... 
Biết rõ cậu ta không phải người kia, nhưng vẫn luyến tiếc, vẫn không nỡ xuống tay... 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tran/1737066/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.