Tiêu Lạc Vân cũng không hề rời đi, mà là ở cửa cung chờ Bạch Lạc Tích, thấy được bóng người nơi xa cất bước tiến lên nghênh tiếp.
"Tích Nhi, không có sao chứ?" Tiêu Lạc Vân thân thiết dò hỏi.
"Làm phiền hoàng tỷ quan tâm, không có chuyện gì." Bạch Lạc Tích nhẹ giọng trả lời, ở trước mặt Tiêu Lạc Vân, nàng an lòng không tên."Mẫu Hoàng đã sớm biết Bạch Lương còn sống, mật thư của năm đó vẫn là ta đưa lên." Tiêu Lạc Vân nói ra sự thật.
"Bạch gia bị diệt tộc, vì sao hắn có thể chạy thoát." Bạch Lạc Tích nói ra nghi hoặc trong lòng.
".. Chỉ biết là sau khi hắn bị bắt khai ra mấy chỗ ẩn thân của tướng quân, cái khác thì không được biết rồi." Tiêu Lạc Vân đem chính mình biết nói thẳng ra.
"Ừm."
Những thứ này Bạch Lạc Tích tra được tra được, chỉ là không biết Bạch Lương ở trong quá trình làm phản đóng vai nhân vật gì.
"Lần này đi Dương Châu, cẩn thận nhiều hơn." Tiêu Lạc Vân dặn dò.
Phủ Hạ vương.
"Điện hạ, không thể để cho nàng khôi phục thân phận." Vương thái phó ngồi ở một bên, ngữ khí kiên định.
"Sự tình đã không cách nào khống chế, bắt lấy hành động bắt buộc phải làm." Hạ vương thở dài.
"Không thể để cho nàng đem Bạch Lương mang về Kinh Thành, tuyệt đối không được." Vương thái phó nắm chặt quả đấm.
"Không sao, mang về thì lại làm sao, khôi phục thân phận thì lại làm sao, xưa nay nàng thì không ở trong hàng ngũ kế thừa ngôi vị hoàng đế." Hạ vương yên lặng suy tư, nàng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tich/1506901/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.