Thương thế phía sau được dọn dẹp sạch sẽ, quân doanh không thể so hoàng cung, không có dược liệu tốt nhất, y quan chỉ có thể làm hết sức.
"Dung cô cô, thương thế của Điện hạ khá nặng, ngoại thương đã xử lý thỏa đáng, nhưng nội thương này.. Hạ quan thực sự không thể ra sức." Y quan bất đắc dĩ nói.
"Bị thương rất nặng sao?"
Vinh Thiển nhìn Bạch Lạc Tích an tĩnh nằm ở trên giường, chỉ có hô hấp suy yếu chứng minh sự tồn tại của chủ nhân.
"Ngoại thương này ngài đều thấy được, hình phạt trong quân bình thường sẽ không vượt qua mười côn, tướng sĩ chinh chiến quanh năm đều không chịu nổi, huống hồ Điện hạ. Đã rách da tróc thịt, hi vọng tối nay đừng sốt cao mới tốt, nếu không nội thương lại phải nghiêm trọng rồi."
Y quan không biết người cao cao tại thượng đến cùng phạm phải sai lầm gì, chọc đến hoàng thượng tức giận như vậy, nhìn khuôn mặt nhỏ hồng nhạt của Bạch Lạc Tích, không khỏi lòng sinh thương hại.
"..."
Vinh Thiển không biết nên nói cái gì, nàng nghe được oán giận trong miệng y quan.
"Cô cô, thứ cho hạ quan lắm miệng, hoàng thượng làm sao giận đến như vậy, Điện hạ dù sao cũng là nữ nhi, trách phạt như vậy.."
Thấy được Tiêu Yến xốc lên màn trướng, y quan dừng lại lời nói đến một nữa, cẩn thận nhìn về phía cạnh cửa, vị vương giả này đối với cốt nhục thân sinh chình mình cũng tàn nhẫn như vậy, khiến nàng kính nể phát ra từ nội tâm.
"Nói tiếp."
Tiêu Yến hiển nhiên là nghe được đối thoại vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tich/1506877/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.