"Bốp."
"..."
Tuy tướng sĩ đã hạ thủ lưu tình, nhưng một côn này khiến Bạch Lạc Tích vừa thanh tĩnh lại có chút không chống đỡ được, tiếng kêu đau đớn bật thốt lên, tuy đúng lúc cắn vào môi dưới, mọi người lại cũng nghe được rõ ràng.
Tay của Tiêu Yến giấu ở trong tay áo nắm chặt quyền, con mắt hơi nheo lại, đem tách trà thả xuống, điều chỉnh tư thế, tựa lưng vào ghế ngồi, người khác không nhìn ra tâm tư của vị đế vương này, nhưng Vinh Thiển cũng rất là hiểu rõ, hiện tại trong lòng Tiêu Yến vô cùng giày vò, nàng rất hiếm thấy được Tiêu Yến đứng ngồi không yên như vậy.
"Bốp bốp."
"Ạch."
Cho dù nỗ lực ẩn nhẫn, Bạch Lạc Tích vẫn là không khống chế được thanh âm kêu đau, không muốn không muốn ở trước mặt mọi người mất hết mặt mũi.
"Bốp."
Quân côn tiếp tục hạ xuống, vết thương chồng chất.
Thân thể càng ngày càng suy yếu, đau đớn phía sau ăn mòn thần trí của Bạch Lạc Tích, đã không cách nào tập trung tinh thần bảo vệ tâm mạch.
"Bốp."
"Phốc.. Khụ khụ khụ.."
Theo một côn đánh vào trên lưng, cố nén tanh nồng ở nơi cổ họng dâng lên mà ra, mùi máu tanh gây nên một trận ho khan, ngực kịch liệt đau đớn, ngay cả hô hấp đều là một loại dằn vặt.
"Phù phù.. phù."
Bạch Lạc Tích tận lực ngăn chặn ngực chập trùng của hô hấp mang đến, hi vọng có thể giảm bớt đau đớn.
Tướng sĩ cầm trượng ngẩng đầu nhìn phía Tiêu Yến, thấy người sau không có phản ứng, chỉ có thể lại một lần giơ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tich/1506875/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.