Trải qua một đêm nghỉ ngơi, Bạch Lạc Tích hơi mở mắt ra nhìn sắc trời vẫn cứ mờ mịt, chậm rãi xoay người, nhiều năm đã thành thói quen, bất luận bao nhiêu mệt mỏi, cũng sẽ ở giờ mão tỉnh táo.
Đứng dậy phủ thêm áo khoác, một mình đi tới phía trước cửa sổ, yên lặng nhìn cổ thụ ngoài cửa sổ, hôm qua liền phát hiện, trên cây có một ổ chim, cung nhân sợ làm phiền đến nàng, còn muốn đem chim nhỏ đánh đuổi, bị Bạch Lạc Tích vừa vặn đi ngang qua ngăn lại. Sự thực chứng minh cung nhân không có sai, tiếng kêu của chim nhỏ xác thực đem nàng luôn ngủ cạn đánh thức nhiều lần. Nhìn chim mái bên trong tổ tỉ mỉ che chở chim con gào khóc đòi ăn, Bạch Lạc Tích khẽ mỉm cười.
"Điện hạ, ngài tỉnh rồi?" Trời đã sáng choang, Tiểu An khe khẽ mở cửa phòng, thấy được Bạch Lạc Tích đứng trước cửa sổ.
"Ừm.""Rửa mặt một chút đi, Dung cô cô vừa tới truyền lời, chút nữa hoàng thượng muốn dẫn ngài đi quân doanh." Tiểu An thả xuống chậu đồng trong tay.
Sau khi rửa mặt một phen, Bạch Lạc Tích vẫn một bộ bạch y, ngồi ở bên cạnh Tiêu Yến, yên lặng dùng bữa.
"Ăn nhiều chút." Tiêu Yến nhàn nhạt nói.
"Vâng." Bạch Lạc Tích mỉm cười đáp lại.
Vinh Thiển nhìn hai người lúng túng giao lưu, không biết làm sao hòa dịu, có lẽ một lúc nữa sẽ càng khó, nàng biết mục đích của Tiêu Yến lần này đi quân doanh, trong lòng không khỏi lo lắng.
Lều lớn trong quân.
Tiêu Yến vững vàng ngồi ở chủ tọa, một đám tướng lĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tich/1506873/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.