Lão giả nhìn thật sâu vào mắt Vũ Thiên Long, khuôn mặt gầy nhom bỗng nhiên trầm xuống: " Cũng mấy chục năm rồi, tuế nguyệt thật ra còn vô tình, còn sắc bén hơn cả một thanh kiếm ".
" Ta có thể nói cho cháu biết một vài chuyện " Lão giả thất thần nhìn về hướng bóng đêm mông lung, trên đôi mắt già nua hiện rõ nét hồi ức.
Vũ Thiên Long không nói gì, khuôn miệng mấp máy, ngồi im ngóng đợi, thực ra có một vài chuyện hắn đã loáng thoáng đoán ra được, nhưng ngược lại cũng có một vài sự việc vẫn còn vô cùng mù mịt.
" Ta vốn là một Trắc Địa Gia, đã sống tại hoàng thành này hơn ba mươi năm, công việc của Trắc Địa Gia cụ thể là xem xét phong thủy, tìm kiếm long mạch, thủy mạch, địa huyệt hoặc cổ mộ, nói đúng hơn nữa là khai địa tầm bảo " Thanh âm trầm thấp thủy chung không thay đổi, thỉnh thoảng lão lại bỉu môi cười như tự giểu cợt chính mình.
Vũ Thiên Long vừa nghe thì tỏ ra kinh hãi,hắn thực sự không ngờ trên đời lại còn có cái chức nghiệp kỳ lạ này, khi thanh âm lão chậm lại cũng là lúc Vũ Thiên Long lên tiếng: " Nói vậy chiếc giếng sau hậu hoa viên cũng là do ông đào sao? ".
" Đúng rồi " Lão khẽ cười chỉ nhẹ gật đầu xác định.
" Thôi chết!! " Như kịp nhớ ra điều gì, Vũ Thiên Long chợt hét toáng lên.
" Ta phải quay lại dòng sông kia, cũng hơn nửa ngày qua đi rồi, đảm bảo đám người kia biết tin ta rơi giếng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-thien-tien-de/189142/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.