Vò đầu bứt tai Lạc Thiên quay về đại bản doanh ổ chuột của mình với ý đồ bỏ “cắm máy” nhảy vào đi phó bản vớt vát chừng nào hay chừng ấy... Ngồi ngay vào ghế vơ lấy con chuột click điên cuồng về thành, chạy bạt mạng đến NPC để nhận nhiệm vụ. Tổ đội đã xuất phát lâu rồi, chỉ còn lại mình hắn cái này thì hay rồi, phó bản exp max buff, đồ hồng rơi không giới hạn thi thoảng còn vớ được cả đồ tím 1, 2 dòng, nghe đâu có thằng sv xyz còn vớ được đồ tím max 7 dòng bán nón được gần chục củ. Thế nhưng quái và Boss phó bản này cứng vô đối, tổ đội siêu hạng của Lạc Thiên còn bị nệ cho tơi bời, huống hồ lần này hắn solo. Đọc những dòng tin nhắn của tổ viên gửi cho hắn như sau..
“ con bitch kia sao lại afk. Dcm mày thiếu mày làn này bọn tao húp cháo à”... “ bố thằng ml tao căm thù mày”..” con cờ hó này mày nhớ lấy bố”...
Đại loại là như vậy. Phó bản đặc biệt 1 tuần mới mở một lần, tuần này coi như đi tong, nó quyết định không reply lại mà tự đi solo, tìm máy con quái ghẻ kiếm chút exp vớt vát. Log in vào phó bản hắn chợt thấy túi quần con mẹ nó vướng vướng. Thò tay vào túi nắm lấy cái vật gì đó ném bừa lên bàn rồi vớ lấy chuột chuẩn bị tinh thần chiến đấu.
Thế nhưng hắn đứng hình ngay lập tức khi nhìn vào vật thể hắn quăng quật phía dưới màn hình máy tính. Con mẹ nó tà môn, đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-thien-ky/32117/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.