Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau
Đẳng cấp cao hơn, chiến lược tốt hơn, vũ khí khá hơn, thần thông nhiều hơn... nhân số ngang nhau thì suy ra kết quả không có gì bất ngờ. Ban Lan Yêu Hổ bị chọc thủng tim ma chết Lạc Thiên không chủ tu cơ thể nên mặc dù hơn một cấp so với Ban Lan Yêu nhưng cơ thể chỉ mạnh ngang nhau. Tất nhiên khi Mãng xà đã quấn được con mồi thì Yêu Hổ thua là chắc thế nhưng Lạc Thiên sẽ tốn khí lực và tốn thời gian, có tay sao không dùng để làm cảnh à. Kết thúc đối thủ sớm là lựa chon tối ưu. Còn việc cắn vào vùng tai hổ đó là để dễ dàng tiết độc, những vùng khác lông dày da béo chắc gì đã hiệu quả, đây là cái lợi của trí tuệ cao hơn. Chỉ sau mười tức đồng hồ với nhiều phát đam chí mạng thì Ban Lan Hổ yêu Không còn dãy dụa, nó đã chết không thể chết hơn được nữa. Cong về Phía Hắc Hổ và Cự Ngạc thì máu tanh hơn nhiều, cái cổ của Hắc hổ gần như bị vặn rời ra, khi Cự Ngạc lao vào cận chiến thì Hắc Hổ vẫn bị đóng băng, một vết cắn vào cổ và hai cái lắc mạnh thủ cấp của Hắc hổ gần như chia lìa cùng thân thể, chỉ dính lại là lớp da co dãn mà thôi. - Tiểu tử làm tốt lắm.... bị thương có nặng không.... - Kế hoạch của phụ thân đủ gian xảo... Ngạc Ngạc thích.... không có thương đến xương phụ thân yên tâm da rất dày thịt rất béo ha ha.. - Nói nhiều.... đứng đây chờ ta đi tìm Tiểu Hồng... Chỉ một lát sau Lạc Thiên đã quay lại dẫn theo Hồng mãng, số là rất tự tin với năng lực của hai cha con nhà không giống ai này nhưng Hồng mãng vẫn lo lắng mà mò tới chiến trường tìm cách hỗ trợ hai cha con. Do đó lạc Thiên rất nhanh tìm thấy cô nàng đang rón rén trở lại với thần thức kéo dài đến 80 trượng của hắn thì phát hiện Hồng Mãng lén lút là quá bình thường. Lạc Thiên cũng rất cảm động vì Hồng mãng không ngại đang trọng thương mà mò đến hỗ trợ... với cõi đời bạc bẽo thì tình cảm như vậy thật rất đáng quý a. Việc tiếp theo là để Lục Ngạc đánh hơi lầ theo dấu vết của hai con Yêu Hổ tìm về hang ổ của chúng, hang ổ này chắc chắn có bảo Bối sinh ra linh khí, mà chất lượng phải rất cao thì mới có thể cung cấp đủ hai con Yêu này, it nhất phải bằng Hỏa linh thụ ở Hỏa quật. Một đương lần theo dấu vết đến bình minh thì phát hiện Hang hổ. Với Thần thức ngang vói trúc cơ hậu kì thì Lạc Thiên phát hiện trong hang có ba con ấu Hổ đã mở ra linh trí tu luyện đến yêu thú bất nhập lưu. Đã mở ra linh trí thì không thể thu phục vậy thì chỉ có thể tàn sát mà thôi. Đạo lý diệt cỏ tận gốc thì yêu thú làm càng triệt để hơn nhân loại. Quả thật trong hang hổ rộng lớn là một Linh tuyền kích cỡ lớn hơn rất nhiều ở Hỏa quật, nó còn chia nhánh ra thêm hai linh tuyền nhỏ khác thông vào trong hai ngách hang động quả thật là cự đại phú hộ. Lạc Thiê Quyết định di chuyển luôn đại bản doanh về đây, dù sao cũng theo đường về phía đông, không sớm thì muộn cũng phải di chuyển về đây, đi di lại lại phức tạp. Mọi việc coi như đã xác định, cuối cùng là mở tiệc thịt hổ mà thôi. hai con Yêu hổ Phần lớn những thứ bổ dưỡng nhất Lạc Thiên Đều dành cho Hồng Mãng và Lục Ngạc, ví dụ như yêu hạch gần như ngưng tụ được hai phần ba thì dành cho Hồng mãng tin chắc sau khi hấp thu thì Hồng Hồng sẽ tiến cấp hai, những phần bổ béo và yêu hạch mới ngưng tụ một phần thì dành cho Ngạc Ngạc con hàng này cần rất nhiều thứ kể cả pháp lực và huyết nhục, nó vừa là khiên thịt vừa là máy bắn tên di động a. Lạc Thiên thì chén bac con tiểu yêu và một phần huyết nhục không mấy bổ dưỡng của Hai con Hổ yêu. Sau trận thực chiến với yêu Hổ lần này Lạc Thiên đã rút ra rất nhiều bài học thấm thía. Chủ tu pháp lực của hắn có lẽ nên thay đổi một chút, cuối cùng xét đi xét lại hắn vẫn là yêu thú. Vẫn phải cận thân bác đấu là chính. Cái chính là hắn không có thần thông viễn công xa cường hoành, Có Tam muội hỏa của Hồng Mãng đấy thế nhưng cái mặt hàng này lại tăng lên theo cấp bậc của hồng Mãng, mà Hồng Mãng thăng cấp thì lạc hậu hắn quá nhiều, thế nên cái món này thành gân gà đối với Lạc Thiên, uhmm thôi thì chờ Hồng Mãng lên cấp cao rồi học tập. Phong cách chiến đấu của Lạc thiên cuối cùng lại là kiểu thích khách cận chiến, ẩn núp, hỏa độn, tấn công chớp nhoáng, triền xà con mồi, dùng giác thứ kết thúc. kiểu chiến đấu này thuần túy lại là nhục thân, chỉ có một ít pháp lực dùng vào việc hỏa độn và việc đâm Giác thứ mà thôi. Hồng Mãng và Lục Ngạc bế quan ngủ say do thần thức không đủ trèo chống sự nổ tung linh lực khi thôn phệ yêu thú đẳng cấp cao hơn mình, cái này cũng là tệ hại mà cũng là thiên phú của yêu tộc, tệ hại ở chỗ lúc này chúng rất dễ bị tổn thương bởi kẻ thù, thiên phú bởi vì ngủ vẫn vận hành tu luyện nhue bình thường, mà hiệu quả còn cao hơn. Lạc Thiên không cần thiết phải ngủ, chừng ấy huyết nhục chưa thể làm hắn lâm vào mê muội được, điều chỉnh bảy phần linh khí dành luyện thể, ba phần tố yêu hạch pháp lực hắn tiếp tục chuỗi ngày dài dằng dặc.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau