Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau
Hành trình của nhóm yêu tu Lạc Thiên không thể nói là nhanh được, yếu tố an toàn được đặt lên hàng đầu. Thường thường Lạc thiên với thần thông độn thuật và thần thông ẩn núp cộng với cường hoành thần thức 90 trượng sẽ đi trước tầm mười dặm để dò đường. Nếu gặp nguy hiểm hắn sẽ tức tốc dùng độn thuật né thoát và quay về thanh đổi phương hướng, nếu gặp đối tượng có thể chiến thắng thì hắn cũng ngay lập tức có thể bố trí kế hoạch vây công. Chính vì vậy một đoàn Yêu thú nhỏ bé có thể hữu kinh vô hiểm mà di chuyển dọc theo Man Hoang Yêm Lâm chi địa gần hai năm trời. Lúc này đoàn Yêu thú đã đi được gần sáu mươi vạn dặm đường, con đường này tam yêu vẽ ra một mảng huyết tinh, chỉ cần gặp yêu thú lẻ loi là tam yêu sẽ tiến hành săn giết ngay lập tức, nếu gặp yêu thú theo bầy đàn dù chỉ là hai con chúng cũng vòng qua. Lạc Thiên không muốn vì bị thương mà phải nghỉ ngơi lấy sức như vậy quá tốn thời gian bù không được mất. Tuy rằng vậy nhóm yêu thú Lạc Thiên cũng đã tiêu diệt hơn chục đầu yêu thú cấp một, ba con cấp 2 và đặc biệt là một con đỉnh tiêm cấp ba. còn yêu thú bất nhập lưu thì tiện đường mới giết. Chiến thuật thì không hề thay đổi nhiều vẫn là Lạc Thiên Ẩn núp, cự Ngạc khiêu khích, đột kích bất ngờ kết thúc đối thủ nhanh nhất có thể, lượng linh khí trong linh hạch và huyết nhục của yêu thú do tiểu đội săn được quá dồi dào thế nên chẳng cần hấp thu linh khí từ linh tuyền cả ba yêu thú vẫn tăng cấp đều đặn. Tất nhiên họ cũng bỏ phí rất nhiều huyết thực do trong quá trình di chuyển việc ngủ say vài tháng là không thể nào, chỉ cho phép ngủ say vài tuần thôi, mà Hồng mãng và Lục Ngạc là thay phiên nhau ngủ chứ không thể để cả hai ngư say cùng lúc. Gần đây Lạc Thiên dùng toàn bộ Linh Khí để rèn luyện nhục thân, yêu hạch của hắn đã gần như đầy tràn rồi, ẩn ẩn cảm giác mê muội đã tới, chỉ cần hắn ngủ say một lần lột xác là có thể tiến vào cấp 4 mơ ước. Yêu hạch thành hình phải dùng linh lực kích hoạt để nó xoay tròn tự động thì mới chính thức thành yêu hạch, chính thức bước vào một đẳng cấp mới. Do một thời gian dài chỉ cường hóa nhục thân với lượng huyết nhục thừa thãi từ yêu thú nên dù chưa lột xác thì bản thể của Lạc Thiên cũng rất cường đại, thử đấu tay đôi không dùng thần thông với Lục Ngạc thì chỉ sau một khắc thì Lục Ngạc đã bị khóa hoàn toàn, chỉ cần xiết chặt là có thể nghiền nát xương cốt tên da dày thịt béo này. Hồng Mãng sau một quá trình bổ xung thừa thãi yêu hạch từ các yêu thú săn được cũng tiến lên cấp ba trung kì, giờ đây hỏa cầu thần thông bản mệnh của cô nàng mới là công kích tầm xa bá đạo nhất trong tiểu đội. Lạc Thiên cố gắng truyền thụ thần thông ẩn núp cho cô nàng thế nhưng cô nàng chỉ lãnh ngộ được da lông mà thôi. Dù vậy trong lúc chiến đấu cũng hiệu quả rất tốt, chủ yếu là cự Ngạc luôn thu hút được sự chú ý của đối thủ, có lẽ do bề ngoài của nó quá đáng ghét. Nói đến Lục Ngạc thì phải nói đến cái tàu há mồm, tên này được trọng điểm bồi dưỡng vì hắn quá quan trọng với cả đội. Khiên thịt thêm vào đó là làm chậm đối thủ, có thể chiến đấu trên cạn dưới nước, có thể viễn công cận chiến... đây là một mẫu chiến binh toàn năng và sự quan trọng là vô đối. Huyết thực, yêu Hạch cứ thế mà nhồi nhét cho hắn. Sau hai năm cố gắng Lục Ngạc cũng là yêu thú cấp ba sơ kì rồi. Nếu để nó solo cùng Hồng mãng thì Hồng Mãng chắc chắn đo ván không thể khác được. Vậy nhưng nếu Hồng Mãng có thể thăng lên cấp 4 có được thần thông Nhất Muội chân hỏa thì tình thế lại khác, lúc ấy có hai Lục Ngạc cũng không phải đối thủ, cái này gọi là sức mạnh của đỉnh cấp thần thông. Lạc Thiên cũng rất mong chờ ngày ấy, hắn thèm khát thần thông này thăng cấp lâu rồi. Ngoài ra tiểu đội còn chào đón hai thành viên nhí đó là Song Phong Xí Ưng, Hai con Yêu điểu này mới chỉ hai tuổi thôi nhưng đã là yêu thú bất nhập lưu chứa 7 phần linh khí trong kinh mạch rồi. kết quả trên là do chúng ăn quá nhiều đầu thừa đuôi thẹo thịt yêu thú cấp bậc hàng thật giá thật. Nói về sức mạnh thì hai con hàng này không biết một chút gì về chiến đấu cả, Không phải Lạc Thiên chiều chúng sinh hư, mà lỗi là tại Lục Ngạc, lần săn Bạch Sư yêu thú cấp 3 đỉnh phong sau khi thôn phệ linh hạch và huyết thực thì còn dư lại rất nhiều, vì cả ba không được phép ăn đến mê muội, vậy thì quá nguy hiểm. Lục Ngạc tiếc của zời vậy là đút cho hai con ấu Ưng căng tròn một bụng thịt yêu thú cấp ba đỉnh phong, đến bây giờ chúng nó còn chưa chịu tỉnh giấc. Vì sự việc này mà Lục Ngạc bị Lạc Thiên tẩn cho một trận nhừ tử. Ngày hôm nay đội ngũ yêu thú dừng lại vì phía trước họ đã có linh khí mong manh tràn đầy trong không gian. Điều này chứng tỏ rằng họ sắp tới đích, thế nhưng cũng báo rằng nguy hiểm trước mắt, vì nơi có linh khí tốt thường là nơi sinh ra sinh vật cường đại. Không thể đêm Man Hoang ra so sánh với ở đây được, với lý niệm an toàn là trên hết Lạc Thiên yêu cầu cả nhóm lui lại một ngàn dặm tìm nơi bí mật tạm thời chú ẩn. Hắn sẽ đi tiền trạm tìm hiểu một mình, bởi vì hắn có ba thần thông bản mạng đều là chạy trốn siêu hạng. Thu nhỏ thần thông bản mạng hắn biến thành một con quái xà chỉ dài một thước, vận dụng thần thông ẩn hình liễm tức hắn gần như hòa mình vào môi trường xung quanh, tiếp theo là thần thức một trăm trượng bán kính tỏa ra hắn cứ như vậy mà tiến hành do thám.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau