Lúc này đây coi như là ăn chắc tên họ Khoách và họ Bao từ từ tiến lại chuẩn bị ra đòn kết liễu. Ánh mắt tên họ Triệu ngẩn ngơ, bi thống, bất lực...
Nhưng lúc này không biết lấy khí lực từ đâu ra nữ tu họ Liễu cố gắng bò dậy quỳ gối trước hai người.
- Khoách ca, cầu xin ngươi tha cho Triêu lang một mạng, trúc cơ đan có thể lấy đi rồi nhưng tha cho huynh ấy một mạng, cầu xin Ngươi nể tình chúng ta tổ đội đã năm năm thời gian. Chỉ cần ngươi buông tha Triệu lang cái gì ta cũng đáp ứng ngươi....
Nghe thấy vậy đầu tiên gã họ Khoách ngẩn ngơ, sau đó là ngửa mặt cười ha ha cuồng tiếu không dứt.
- Liễu muội a, ngươi tội tình gia ép uổng bản thân. Người ta đã bao giờ để ý đến ngươi quá. Trong mắt hắn ngươi chỉ là ti tiện tán tu mà thôi... hắn chỉ nhớ thương con gái tông chủ Vạn Đan Tông mà thôi.... Được rồi, ngươi thừa biết tình cảm ta dành cho ngươi bao năm qua ngươi không hề động lòng, vậy mà chỉ trong vài tháng tên mặt trắng này gia nhập ngươi đã trao tinhf cảm cho hắn...
Ngẫm nghĩ một lát hắn tiếp đạo...
- Họ Liễu Ngươi nghĩ rằng mình còn có thể gia điều kiện sao. Ngươi đã tàn phế như vậy thì sao có thể xứng với Khoách mỗ sắp trúc cơ, lúc ấy Khoách mỗ muốn nữ tu như hoa như ngọc nào mà chả có. Ta không điên mà giữ ngươi bên người để rồi một ngày nào đó ngươi chọc ta một dao. Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-thien-ky/2374098/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.