Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau
Lại nói đến yêu Nhận của Lạc Thiên đó chính là linh khí thượng phẩm hàng thật giá thật. Mà lần tác chiến này giá trị của nó đã được thể hiện một cách trân thực nhất. Mặc dù Lạc Thiên cực hạn thể tu nhưng hắn tu luyện với mục đích là để bảo mệnh chứ không phải để vật lộn. Thói quen từ địa cầu đó là vũ khí tầm càng xa càng lợi hại. Đánh nhau ngoài đường xẽ ngó nghiêng tìm cục gạch ngay, ai hơi đâu mà lao vào vật lộn. Một lần độn thuật thần thông thì có cả hơn 200 trượng dư, thế nhưng nếu Lạc thiên độn quá xa thì lũ Cự giải cấp cao này sẽ không đuổi kịp mà quay lại công kích đồng bạn. Thế nên trong phạm vi gần trăm trượng là hình bóng giao chớp lóe liên tục. Kế theo đó là ba con cua to như mã xa giơ càng kẹp mở nhao nhao đuổi theo. Bên cạnh chúng là một bóng hồng hình vầng trăng non cự đại khổng lồ đang bổ nháo nhào vào cơ thể Tam Giải. Pháp thuật thần thông của ba con cự Giải lần lượt là Thủy tiễn, Bằng tiễn và Thủy bạo. Nói chung là cũng gây đôi chút khó khăn cho Lạc Thiên. Đúng là nếu Lạc Thiên cận chiến cùng ba con này thì sẽ bị thần thông của chúng quấn cho đến chết. Thế nhưng Lạc Thiên hắn chạy như thỏ né tránh khắp nơi rồi dùng Yêu Nhận Cắn trộm. Nói chung là chưa chiếm thượng phong nhưng vào thế bất bại. Về phần Hồng mãng thì có vẻ nhẹ nhàng hơn nhiều. Đối thủ của nàng là một con Cự giải chỉ mới là hải yêu cấp 4 là cấp bậc ngang cùng nàng, tinh hạch sơ giai. Con Cự Giải này giờ đây đang cuống cuồng chạy trốn, bời vì chỉ trong một chiêu nó đã cụt đi cả hai cái càng to lớn. Đây chính là vũ khí lợi hại nhất của nó rồi, đã bị cụt thì lấy cái gì nữa mà tranh đấu tiếp theo. Số là vừa lâm chiến chưa hiểu đầu cua ra sao thì Xà Tiên Thông linh Linh Khí của Hồng mãng quá linh động mà nhanh như chớp khóa lấy hai càng của con Cự Giải này. Chuyện còn chưa xong ở đó, thông qua Xà Tiên linh khí, Hồng Mãng liền thi triển thần thông cường hoành Nhất Muội chân hỏa. Lại được Xà Tiên tăng phúc hai phần công lực, một luồng lửa cực mạnh toát ra từ Xà Tiên đốt cháy cả hai càng. Mắt thấy ngọn lửa không thể dập tắt này đang lao đến thân thể Cự Giải không còn cách nào khác là tráng sĩ đoạn tay, cắt bỏ hai càng mà bỏ chạy, tạo nên tình cảnh đuổi giết lúc này. Liễu Thu Thủy thì phấn chiến cúng một Con cự giải cấp năm, tình huống là Cự Giải đuổi nữ tu chạy. Thế nhưng đó là triền đấu, Liễu thu thủy vừa chạy vừa dùng phi kiếm công kích yếu hại của Cự Giải, con Cua khổng lồ này thì đang vừa giơ hài càng múa loạn đánh đập cùng phi kiếm của Liễu thu Thủy vừa cắm đầu đuổi theo nàng. Vậy nhưng để đuổi được tu sĩ nhân tộc mà không có kĩ năng đặc thù là rất khó khăn. Bởi nhân tộc biết điểm yếu của họ là cận chiến vậy nên họ tận mọi khả năng để tìm cách nâng cao kĩ năng chạy trốn kéo dài khoảng cách.... về điểm này thì triết lí chiến đấu của Liễu Thu Thuỷ khá giống với họ Lạc. Đội đấu thứ tư là khó khăn nhất, ba tỉ đệ nhà Lục Ngạc và Song Ưng đánh loạn cùng một Cự Giải cấp 4. Chênh nhau một cấp lớn thế nên ba tên kia bị đè đánh đến thảm. Cũng may mắn rằng Lục Ngạc rất trâu bò thế nên sù bị đè đánh nhưng không bị thương tổn căn nguyên. Quan trọng nhất là tấm mai rùa Pháp Khí cực phẩm ấy vậy mà ngạnh kháng được với hai chiếc càng của tên Cự giải này. Cho dù vậy cấp bậc của Lục Ngạc và song ưng dù sao cũng kém hơn nên có công kích ra sao cũng không công phá được phòng ngự thiết giáp của cự Giải. Thua tất nhiên là chuyện không tránh khỏi vậy nhưng nếu xét trên phương diện câu giờ thì ba con hàng này đã thực hiện quá tốt. Bởi vì lúc này đây Hồng Di của họ đang hung thần ác sát quay trở về, trên Xà Tiên đang treo đứng lên một cự Ngạc chụi lủi chân và càng. Thể hình dài 10 trượng ( gần 40m) của Hồng mãng là bé so với Lạc Thiên thôi, chứ so với yêu thú khác loại thì thuộc dạng đại hình đấy. Trên đường đi đến đuôi cự mãng quất tứ tung dẹp đường, thật quá khổ cho mấy Chú Giải cấp bậc thấp bị người ta coi là bóng da mà đá. Cuộc chiến của Quái mãng và 3 con Cự giải cũng đánh ra tới chân hỏa rồi. Vì thể hình quá to nên Lạc Thiên dù linh hoạt tránh đông né tây thì vẫn bị kềm của Cự giải kẹp trúng mấy phát, máu tươi đầm đìa tại đuôi. Lúc này đây hắn đã thu nhỏ bản thể đến hơn hai trượng thôi, đôi lúc thể hình to không phải là lợi thế nhất là trong khi ngươi không thể cận chiến với người. Lúc này đây với thể hình nhỏ bé cộng thêm độn thuật thì Lạc Thiên chiếm mọi thiên cơ. Chỉ thấy bóng tiểu quái giao ban hoa xanh đỏ hai màu loang loáng khắp nơi, bóng Hồng Yêu Nhận chớp lóe liên tục đâm, xiên, bổ, chém. Phải nói là ba con Cư giải khổ không thể tả vỏ cua bị đục thủng khâm nơi, huyết dịch xanh nhờ chảy tứ tung. Vấn đề thắng lợi nằm trong tầm tay chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Bỗng lúc này một tiếng rít thảm thiết vang vọng khắp toàn trường. Cự giải Yêu Đan thô to như căn nhà giờ đây đang thét gào đau đớn, một chiếc càng của nó đã bị vặn gãy rời ra, chiếc còn lại thì bị bẻ quặt ra sau biến dạng. Chỉ còn một ít thịt là vương vất giúp cho cái càng này không rời hẳn ra ngoài mà thôi. Nhìn hàm miệng của nó thì càng là thê thảm không còn chút hình thù cụ thể nào, thay vào đó là mảnh vụn giáp xác, răng, máu thịt bày nhày. Toàn trường lạnh ngắt mà để ý nhìn lại cuộc chiến đỉnh phong này. Phong cách chiến đấu của Tiểu sư thúc quá là bạo lực và máu tanh. Thế mới biết vài tháng trước vị Tiểu Ma đầu này “tầm quất” Lạc Thiên đã nương tay cỡ nào. Thế nhưng tình cảnh khủng bố vẫn chưa chấm dứt, vị Tiểu sư thúc ma thú nhân dạng này hai tay bấu vào mai cua, hai chân lấy điểm tựa đạp vào bụng dưới, cong người lấy lực eo mà bật thẳng người dậy. Bạn cú tưởng tượng một con ong mà tìm cách bậy một cái mai cua ở địa cầu ra sao thì hình ảnh ở đây không khác là bao. “Rắc... cụp cụp... rắc..” một loạt tiếng động như đánh mạnh vào tâm trí những người đang chứng kiến cảnh này, kể cả nhân tộc, yêu thú, hay hải thú cự Giải đều trợn mắt há mồm mà chứng kiến một phen kinh hoàng. Nếu nói đến Vị tiểu Sư Thúc lúc này đã vượt ra ngoài nhân loại, mà cũng siêu việt yêu thú, tồn tại của nàng rất là phi nhân loại, phi cả thú loại. Vác lấy Mai cua tiểu sư thúc hứng thú bừng bừng quay trở lại, trên đường đi một tay nàng bấu vào mai cua mà vung vẩy tứ tung, lúc này Cự Giải thảm rồi số lượng bị đập nát nhừ nhiều không kể hết. Trên sàn thuyền chứng kiến được cảnh tượng trên thì khuôn mặt của Tiêu Hách tím như gan heo nhưng không dám mở mồm trách mắng. Tiếp chuyện tiếp theo thì rõ mồn một rồi, hồng mãng sau khi thật nhanh giải quyết đối thủ của mình thì đi trợ giúp nhi tử của tình lang, đùa gì chứ Liễu Thu Thủy sống chết nàng chả quản, con trai và con gái của Lạc Thiên mới là mối quan tâm của nàng. Ôm mối tình cảm đơn phương ấp ủ Hồng mãng bất kì lúc nào, làm việc gì cũng là nghĩ cho Quái Giao mà thôi. Cơ mà tên kia quá vô tâm rồi. Chiến lực cao đoan bị diệt gần hết, quân đoàn cua sĩ khí đê mê, thêm vào nữa là linh trí thấp nhu trẻ con nhâm tộc năm sáu tuổi vậy. Gần ngàn Cự Giải bị gần 250 môn nhân Chiến đường lao vào mà phanh thây xẻ thịt, lần này chiến đấu quá sung sướng rồi. Môn nhân Càn Khí Môn hưng phấn không thể tả, cao tầng của tông môn chiến lực dựng ở đó rất là cường hoành. Điều đó càng đảm bảo tương lai của họ, chỉ cần đi theo cao tầng húp cơm thừa canh cặn thôi cũng đủ sướng dài dài. Đó là điều trước đây chỉ có thể nghĩ trong mơ mà thôi. Vô hình chung lòng trung thành của môn nhân lại thêm một bước. Có câu lợi ích là vĩnh cửu quả thật không có sai. Điểm sáng trong lần tao ngộ chiến này rõ ràng nhất là Tiểu Sư thúc cường hoành, thứ đó phải là Long Gia với sức một địch 3, tiếp theo là Hồng mãng nhanh như chớp kết thúc đối thủ cùng cấp, môn nhân thư sướng mà chiêm ngưỡng chiến lực thực sự cuả cao tầng. Lòng tin bùng nổ, lá gan trướng đại môn nhân Càn Khí Môn tin tưởng họ có thể quét ngang tu chân giới, cướp sạch mọi tông môn. Quả thật sự ấu trĩ của đám thổ phỉ này rất là đáng ngại.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau