Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau
Thật ra để dụ dỗ mấy con Cua ngốc tham ăn này này thì khá là dễ dàng, nhưng vì cạnh tranh những con cua cường đại mà chính môn nhân Chiến Đường tự đẩy giá lên, kiến cho kẻ được lợi chính là mấy con ngốc Cua. Đấy là nói chung về lũ cua ngốc, thế nhưng có một đối tượng khá đặc biệt, đó là đường chủ Chiến Nô Đường Giải Đại Kềm. Con cua càng to này vốn dĩ linh trí cao, gần đây lại tiếp xúc môn nhân Càn Khí Môn nên thông minh ra rất nhiều. Lần này hắn tự mình hiểu ra được tầm quan trọng của mình trong cuộc thí luyện. Đại Kềm cũng có đi giáo huấn đồng tộc trong chiến Nô Đường đừng có bán quá rẻ giá trị bản thân, thế nhưng huynh đệ ngơ ngớ của hắn à à ừ ừ một lúc thì cũng quên béng luôn.... nhìn thấy huyết đan là quên luôn cha mẹ là ai, đứa nào đứa ấy bong bóng phùi đầy mồm. Tộc Nhân quên không có nghĩa là Giải Đại Kềm hắn quên, hắn là đối tượng được săn đón ghê nhất, mà toàn là những anh hào có máu mặt, tiền tài nhất trong Chiến Đường săn đón hắn. Đơn giản vì Giải Đại Kềm có trí khôn cực cao, chả kém mấy nhân loại, có đồng bạn như vậy việc phối hợp tác chiến nhẹ nhõm hơn nhiều, tính an toàn cũng cao hơn. Có câu không sợ kẻ địch mạnh như hùm chỉ sợ đồng đội ngu như heo, câu tục ngữ này tại giới nào cũng chuẩn. Làm ăn với người ngu thì chỉ phí chút kiên nhẫn là được, giao dịch với kẻ thông minh thì chắc chắn phải xuất huyết. Điều này đúng với con Cua càng siêu bự này. Mộc Kiếm Thanh xuất thân Tinh Kiếm Môn một môn phái đã bị diệt trong lần phong ba này tại Đông Bắc khu Nam Chiêm Bộ Châu. Hắn vốn dĩ là một kiếm tu chân chính nhưng Môn phái bị công phá, môn nhân kẻ đầu hàng giặc, kẻ bị giết, một số thì chạy tứ tán. Hắn chính là người trong số môn nhân tứ tán đó. Bản thân Mộc Kiếm Thanh là luyện kí tầng đại viên mãn, chỉ thiếu một cơ hội để đột phá mà thôi. Đang chán nản vì tiền đồ vô vọng thì một nhóm trúc cơ gồm cả nhân loại và yêu tu bắt được hắn, ép nhập Càn Khí Môn. Ngày đầu ra nhập hắn cũng chỉ mang tâm lý thử cho biết, nếu được thì ở, không có tiền đồ thì bỏ đi. Phần lớn những người giữa đường ra nhập Càn Khí Môn đều có tư tưởng này trong đầu khi mới nhập tông. Thế nhưng ra nhập Càn khí môn rồi mới hiểu ra cuộc sống trước kia quả thật la quá phí hoài rồi. Cũng không cần cao tâng Can khí Môn thuyết giáo cái gì, chỉ cần ngươi là người thông minh thì sẽ hiểu, ở cái thời buổi này tìm được một môi trường để phát triển như ở Càn Khí Môn là khó đến nhường nào. Ở cái môn phái này thực ra quy củ chả có mấy, chỉ có một quy tắc chính, tay làm hàm nhai. Không có cái gì gọi là đệ tử nội môn, ngoại môn, hay tinh anh đệ tử được bồi dưỡng trọng điểm. Càng không có cái gì mà bất bình đẳng con em cháu cha gì đó. Cao tầng ở đây tạo mọi điều kiện cho ngươi kiếm tiền, kiếm tài nguyên. Đổi lại chỉ là cống hiến một điểm nhỏ, mà ngươi không có chia sẻ cho tông môn thì cao tầng cũng chả thèm chút thịt chân muỗi của ngươi. Thế nhưng ngươi sẽ bị nước bọt của toàn bộ huynh đệ trong tông dìm chết. Cao tầng ở cái tông môn quái đản này cũng không ngồi không chờ cung phụng, họ cũng lao động. Cũng tay làm hàm nhai. Những gì ngươi cống hiến là dùng chi việc chung mà toàn tông cùng hưởng lợi ích, cao tầng không hề dùng của ngươi. Chỉ cần mấy điểm đó thôi cũng đủ cho Mộc Kiếm Thanh trung thành với Càn Khí Môn rồi, không ai muốn rời xa một môi trường như vậy. Đây cũng là tiếng lòng lúc này của toàn bộ những ai giữa đường ra nhập Càn Khí Môn. Thế nhưng sự việc không dừng ở đó, Yêu Hoàng Ấn xuất thế, mà cao tầng gọi nó là Long Ấn, vật này vốn là của Long gia, một trong các trưởng lão hùng mạnh nhất của Càn Khí Môn. Thật ra đây là một yêu tu, thế nhưng cách hành sử của Long Gia chiếm được sự tán thành của toàn bộ môn nhân nhân tộc tại đây. Lại nói về Long ấn xuất thế, Long gia không giữ riêng mà chia sẻ cho toàn tông sử dụng. Nghe đâu đó nói, bảo vật này là trấn phái bảo vật, dùng để trấn áp và tăng khí vận của Tông phái. Mà nghe đâu đó nói chỉ có siêu cấp môn phái mới có thứ này, mà tại siêu cấp môn phái thì bảo vật này luôn bị phong ấn, chỉ có một số nhỏ đệ tử hạnh tâm cùng cao tầng được sử dụng. Nhưng cái bảo vật như vậy mà Long Gia chia cho toàn tông cùng dùng. Chỉ cần nghe đến mình được Long ấn gia trì đại khí vận làm gì cũng may mắn thì môn nhân toàn tông bủn rủn chân tay hết rồi. Mộc Kiếm Thanh thầm thề nguyền, dcm thằng nào dám đụng đến Càn Khí Môn tức là đụng bát cơm của hắn... đó là thù giết cha. Mà đây là tiếng nói trong lòng của toàn bộ môn nhân lúc này. Với bản lĩnh của Kiếm Tu cùng tu vi đại viên mãn thì Mộc Kiếm Thanh nhanh tróng hòa nhập và chứng minh được giá trị của bản thân hắn trong Chiến Đường. May mắn liên tiếp đội kích, săn bắn tông môn không hề cắt xén, thân gia của hắn tăng chóng mặt. Nhưng giờ đây Mộc Kiếm Thanh đang méo mặt vì.... hắn đang bàn chuyện làm ăn cùng Giải Đại Kềm, con cua thông minh nhất thời đại. Hậm hực bỏ đi sau khi kí giấy nợ lên tới 5 vạn linh thạch hạ phẩm, Mộc Kiếm Thanh đang chửi bố tổ xua nhà Dương Mạc Phong. Thằng cẩu đản tử này cũng là tinh nhuệ trong Chiến Đường, thân gia phong phú không kém hắn. Chính vì để câu dẫn con Cua Càng Bự mà tên Dương Mạc Phong này đã phá giá đồng đội một cách giã man. Một nửa thu hoạch lần này, 200 viên huyết đan, một vạn linh thạch tiền tươi, 1 vạn kí sổ nợ trả dần. Khi nhìn thấy con số này thì Mộc Kiếm Thanh xuýt nữa mà trước mặt con cua gian xảo này mà nhảy lên chửi mẹ nó. Thế nhưng gã bình tĩnh lại ngay, để có một tương lai tươi sáng thì trả giá là phải, hắn cắn răng tung ra điều kiện tương tự Dương Mạc Phong cộng thêm kí sổ nợ 5 vạn. Lập tức hắn nhận ngay được bản hợp đồng kí kết từ Giải Đại Kềm. Năm vạn là con số của thần rồi, tránh đem dài lắm mộng thì Mộc Kiếm Thanh quyết tung một chưởng đè chết đối thủ luôn. Nhưng hiệu quả của việc này là nhãn tiền, có được trợ giúp của Giải Đại kềm thì chín phần chín trúc cơ đan đã về tay hắn.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau