Quay lại với cảnh tượng náo nhiệt trên mặt biển của hạm đôi Càn Không Tông, lúc này đây mấy "em bé" Bạng tộc đang tròn hai mắt to đùng của mình nhìn lên các môn nhân Chiến Nhân Doanh nhân tộc bay lượn mà ao ước, nước dãi chảy dòng dòng. Cả cuộc đời chúng toàn sống chui lủi trong hang dưới đáy biển để né tránh kẻ thù làm sao có thể có cơ hội ngoi lên mà nhìn ánh mặt trời như vậy.
" Ê Bạng "lùn" mặt biển thật đẹp a, ánh mặt trời trong truyền thuyết bà bà kể lại còn không đẹp bằng sự thật." Một con Bạng đang thò đầu khỏi nắp Chiến Xa Băng Phong nhìn bầu trời trong xanh mà dạo cùng đồng đội bên cạnh.
" Ơ mẹ kiếp ngươi không phải cũng là Bạng sao lại chê ta "lùn".... ngươi nhìn lại ngươi cao hơn ta bao nhiêu.... cơ mà bầu trời thật là đẹp giá như được bay lên một chút thì...." Con Bạng bên cạnh cũng thò đầu ra nhìn bầu trời mà kí đầu đồng đội. Cái tên Bạng Lùn này là do Nhân tộc Chiến Nhân Doanh không biết thằng nào ác miệng mà nói ra, vậy mà Cua tộc, Tân Điêu tộc Nhân tộc đều hứng thú mà gọi Bạng Tộc là Bạng Lung tiểu tử, gọi nhiều thành quen thế là Bạng tộc cũng coi đó la tên mình, ai bảo Bạng tộc bé tí trưởng thành rồi cũng chỉ cao như trẻ em 8 tuổi nhân tộc, mà bề ngoài lại cực giống nhân tộc kia chứ.
" Không cần phải gấp hết phiên canh gác ta kéo các ngươi bay một vòng..." Nhân tộc tu sĩ là sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-thien-ky/2373918/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.