Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau
Quay lại với tình hình căng thẳn trong động quật, Hùng Bạo Phong quả thật không hề sợ Lạc Thiên và Hỏa Chiến Cua đỏ chạy thoát vì cái hag động này là cụt đường rồi, đối phương hoàn toàn không có cách nào chạy thoát được. Nhưng đúng lúc này thì Quái giao nhìn Hùng Bạo Phong mà cười mỉa mai: " Quả thực đáng tiếc, kế hoạch tốt vậy mà tên ngu đang Cẩu Hùng ngươi lại phà hoại hết, đành phải dùng kế hoạch dự phòng vậy... Khởi" Sau tiếng khởi của Lạc Thiên là 5 tấm chắn ánh sáng pháp thuật Kim Cương Thuẫn cứ thế mà lăng không thuấn phát che lại giữa Hùng Bạo Phong và Lạc Thiên. Đây chính là năm món Linh Khí đặc chế cho lần hành động này,nó chính là đường lui nếu co dị biến, Lạc Thiên không bao giờ đặt mình vào hoàn cảnh không lối thoát cả. Kim Cương Thuẫn là pháp thuật cao cấp hơn Kim Thuẫn rất nhiều, đây được coi như Trúc cơ cao nhất một loại pháp thuật có thể thi triển, cái giá của nó có thể kiến một trúc cơ hậu kì cạn hết linh lực. Chính vì thế 5 cái hộ thuẫn này chỉ duy trì được khoảng 20 s thôi vì trữ kinh không có đủ năng lượng để duy trì lâu hơn. Thế nhưng 10 s đối với tu sĩ thì có để làm được nhiều chuyện nghiêng trời lệch đất. Dị biến sảy ra thì tức thì Hùng Bạo Phong phản ứng đầu tiên là muốn công kích vào màn sáng hộ thuẫn bắt lấy quái Giao, thế nhưng bản năng của một yêu tu đỉnh cao cho hắn biết rằng có nguy hiểm đang ập đến, Không kịp nhắc nhở đồng bọn Hùng Bạo Phong vội vàng tế ra linh khí hộ thân. Tiếp theo sau là tiếng nổ kinh thiên đảo hải, trời đất quay cuồng, là đại hồng thủy càn quét khắp nơi. Cả một vùng trung tâm quặng mỏ cứ như vậy bị san thành bình địa, cát đá hòa lẫn vào trong nước lăng không mà bạ thổi bay tứ tán, tất cả đều rất hỗn loạn. Thì ra Phương án B của Lạc Thiên định ra là nếu có biến thì hắn và Cua Đỏ sẽ chui vào mai rùa siêu cường. Sau đó thì toàn quân bên ngoài toàn lực một kích đánh thẳng vào hang động.... tiếp theo sẽ là Hạ Hầu Uyển Vân xông vào cứu hắn trở ra. Lần này toàn quân của Càn Không Tông đều ngự trên Linh Hạm và Chiến Xa Băng Phong không có một tên nào ở bên ngoài cả. Tất cả đều mai phục dưới đất sâu 3 trượng cách trung tâm quặng mỏ vài dặm đường, khoảng cách này thừ đủ để vũ khí Càn Không Tông công kích vì hang động là mục tiêu bất động nên khả năn tu sĩ bắn trượt là rất thấp. Sau một màn công kích toàn lực tổng cộng có đến 150 linh pháp Pháo cùng nổ đồng loạt, cái này tạo nên năng lượng cộng hưởng rất kinh khủng, vượt quá cả suy tính của mọi người, nó cũng ra ngoài luôn tính toán của Lạc Thiên. Phát pháo đồng loạt này tạo nên một vùng linh lực phong bạo hệt như kim đan cấp cao toàn lực một kích, nó hoàn toàn vượt ra ngoài phạm vi uy lực của linh khí cấp rồi. Sau phát pháo là mọi người cùng hoảng hồn, Long gia của họ đang còn trong phạm vi công kích của Pháo đấy. Lập tức cả hai linh hạm mà 15 Chiến Xa Băng Phong cùng lao về phía linh lực phong bạo mà cuồng phóng, bất chấp sóng thần đang thổi tứ tung, bất chấp linh lực phong bạo, tất cả cơ khí linh của Càn Không Tông không tiếc linh thạch tế lên phòng ngự mà tiến bước. Không nói mất đi Lạc Thiên là mất đi người định hướng phát triển của Tông Môn, điều đáng sợ nhất là nếu Lạc Thiên thực sự chết đi thì chon cùng hắn là tất cả nhân mạng Càn Không Tông đấy, chắc hẳn các ngươi vẫn nhớ vị trưởng bối của hắng chứ. Nghĩ đến đây môn nhân Càn Không Tông không ai là không bồn chồn như lửa đốt trong lòng. Thế nhưng tất cả có phản ứng nhanh thì cũng không ai có thể nhanh hơn Hạ Hầu Uyển Vân, chỉ thấy vi Tiểu Sư thúc không đáng tin cậy này lúc làm việc quan trọng thì cũng rất có quyết đoán. Vậy mà nàng không tiếc tiêu hao bản thân, hơn nữa còn có thể là phải chịu đựng thương thế mà phóng vào ngay sau khi linh lực bùng nổ, có lẽ nàng là một Kim đan chân nhân nên thừa biết được 5 lớp thuẫn kia không thể cầm cự được linh lực phong bạo cấp bậc cao như thế này. Nhưng đúng lúc này thì một tiến hú vang lên một đạo ánh sáng độn sóng mà lao ra khỏi khu vực đang bạo tạc đầy bùn đất và sóng nước cuồn cuộn kia. Ngay lập tức là một chiêu tiện tay của Hạ Hầu Uyển Vân phất ra, một lưỡi đao ánh sáng kim hệ cứ thế mà phá không chém vào đám ánh sáng đang độn sóng mà đi. Một tiếng kêu thảm trầm muộn vang lên, thế nhưng đám ánh sáng cãn có thể tiếp tục độn trốn. Đây chit là một chiêu tiện tay của Hạ Hầu Uyển Vân thôi, thứ mà nàng quan tam là Lạc Thiên nê không muốn dây dưa cùng Hùng Bạo Phong, nếu không thì chắc hẳn giờ này Hùng Bạo Phong sẽ phải nằm lại bởi hắn cũng gặp thương thế không bình thường khi lọt vào công kích đồng loạt của Linh Pháp Pháo. Quay lại vài giây đồng hồ trước khi àm Lạc Thiên đang cười đểu nhìn Hùng Bạo Phong sau khi kích hoạt 5 tấm chắn linh Khí. Ngay lập tức một luồng linh khí phong bạo như vạn lưỡi đao tàn phá tràn đến. Mắt thường có thể thấy được đàn Tinh hạch kỳ Hùng Ngư than thể bị cắt đứt thành từng khối nhỏ vụn, rồi từng vun nhỉ ấy lại bị linh khí cuồng bạo mạt sát thanh hư vô. Đất đá khoáng thạch như giấy vụn vi xé toang rồi biến thành cát bụi nhỏ li ti cuốn vào dòng sóng nước pha lẫn linh lực tàn phá. Tiếp theo là tiếng Hùng Bạo Phong hừ thảm tế hết lượt này đến lượt khác vòng bảo hộ để thủ vững cơ thể, trong vài giây đồng hồ không thể đếm hết số lần con Hùng Ngư Yêu Đan kỳ này tái phóng bao nhiêu lần vòng bảo hộ. Chính Hùng Bạo Phong là kẻ đón đỡ một phần lớn sức tấn công của phong bạo linh lực lên hộ thuẫn của Lạc Thiên, vậy nhưng chỉ cần dư năng của nó thôi cũng khiến cho 5 lớp phòng ngự bị xé tan trong vài giây đồng hồ. Không còn bảo hộ của Kim Cương Thuẫn Lạc Thiên và Hỏa Chiến phải tự than đối mặt với cuồng bạo linh lực ập đến, dù đã qua đỉnh điểm của sụ bùng phát thế nhưng kể cả dư ba của nó thì hai yêu thú tinh hạch kì không phải có thể đỡ được. Lúc này Lạc Thiên cảm giác như có hàng vạn lưỡi đao cắt lên thân thể của hắn, từng mảnh lân phiến bị bong ra, từng thớ thịt bị xoắn vụn. Hắn lúc này hối hận không thôi, tại sao hắn không tự chế cho mình vài linh khí mang tính phòng ngự. ít ra cũng có thể cầm cự đôi chút thời gian. Đúng lúc tưởng như tuyệt vọng nhất thì một cái càng kẹp lấy thân thể hắn sau đó Kéo vào trong một luồng bảo hộ linh lực. Thì ra Hỏa Chiến vậy mà là một tinh hạch kỳ yêu thú cấp điên phong chit kém một chút là vào đến đại viên mãn. Pháp lực cuae hắn hùng hậu hơn Lạc Thiên nhiều, mà giáp xác của Cua Đỏ cũng rất mạnh. Hỏa Chiến lấy thân thể mình cộng them không tiếc linh lực mà bảo hộ Lạc Thiên. Song tình thế cũng không khá là bao, Mai Cua bị linh lực cắt cho rạn nứt khắp nơi, một số vị trí còn thủng rồi, máu cua màu xanh chảy tung tóe nhưng chỉ càn tiếp xúc cuồng bao linh kí thì tất cả đều hó hư vô. Cả hai cứ ôm nhau mà lăn lộn như vậy cong cơn bão linh lực, họ ngất đi rồi. Thế nhưng chính lúc tuyệt vọng nhất thì một bàn tay bấu lấy mai cua rồi túm lấy cả hai mà cuồng phóng ra ngoài cơn bão khửng khiếp ấy.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau