Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau
Phải nói đến đối tượng gây thị phi giỏi nhất Tu Chân giới hiện nay là Càn Khôn Tông hay nói rõ hơn là Lạc Thiên. Kẻ châm ngòi thổi gió ở Nam Chiêm Bộ Châu khu ĐÔng bắc vậy mà dấy lên chiến hỏa, người đánh ta giết khắp cả một vùng chính là tên đầu sỏ này. Là đầu dây mối nhợ gây nên sự hoảng loạn này Càn Khôn Tông vậy mà trốn ra hải ngoại tiêu diêu. Mới đến Vô Tận Hải không bao lâu thế mà Càn Khôn Tông lại dấy lên thị phi đến mức tam tộc Giao Long đánh nhau túi bụi, giờ có khả năng kéo 4 tộc 5 tộc cùng đánh đập. Nếu như vậy thì gần như 3/4 hải yêu của Vô Tận Hảo đánh nhau rồi. Chỉ có Hải Quỳ Quy nhất tộc tự xưng là hậu duệ của Huyền Quy Thần thú là đứng ngoài cuộc mà thôi. Lần này di sứ vậy mà lão Giao Hào Gia Thuật cử một tên trưởng lão Yêu Anh kỳ trong họ đi làm bảo kê cho Lạc Thiên, lão già này là Diêm Nạng Ngư ( Cá đuối lửa) cấp bậc Yêu Anh, nhìn lão này hom hem già đến không thể già hơn được nữa, tóc rụng hết cả còn mấy cọng, răng thì cái có cái không, không biết do đánh nhau mà rụng hay do già mà dụng. Nguyên Anh kỳ mà để răng không đủ là hiểu được lão này già đến mức nào, Lạc Thiên nghi ngờ lão đã đi đến cuối con đường rồi, có khi nào trên đường đi sứ lần này lão lăn đùng ra chết không nhỉ. Giờ đây là Chiến đường cùng Lạc Thiên đi sứ, tất cả mọi người ngụ trên Pháp Bảo Chiến Hạm kiểu mới. mà họ không di chuyển dưới mặt nước mà là đang bay trên tầng trời. Có trọng lực thuật gia hộ, cộng thêm phong hệ lực đẩy cái Chiến Hạm này tốc độ lướt đi cực nhanh trên không trung, vậy mà tốc độ không kém Kim Đan trung giai toàn lực phi hành. Đừng tưởng thế mà chậm, quan trọng ăn nhau ở chỗ còn Linh Thạch còn di chuyển, kể cả nguyên Anh mà chơi đọ đường xa với nó cũng đứt hơi. Lão Già Cá Đuối vậy mà rất có phẩm vị, nghe nhạc, bình trà như đúng rồi, rất may mấy cô nương nhà Thiên Xảo Môn rất giỏi món này, à mà không thể nói họ là Thiên Xảo Môn môn nữa rồi giờ đây họ đã quên đi mình là người Thiên Xảo Môn mà coi mình chính là Càn Khôn Tông. , Chồng con họ ở Càn Khôn Tông, mà nơi này cách Thiên Xảo Môn có tới vài trăm vạn dặm có dư, thôi thì ngả thân theo đò vậy. Lúc này lão Cá Đuối bỗng dương cặp mắt ti hí lên mà đạo " Công tử, có đánh nhau cách chúng ta 100 dặm phía đông, qua xem náo nhiệt hay không, toàn thái điểu Kim đan và trúc cơ... không có nguy cơ" Ơ con mẹ nó hóa ra là lão già gân, chỉ sợ trời không loạn, người ta đánh nhau kệ mẹ người ta lien quan gì ngươi mà tính xen vào. Lạc Thiên hung hăng mà nghĩ, mình đi công việc quan trọng thêm một chuyện bớt một chuyện, vậy nên hắn lắc đầu cự tuyệt. Lão Cá Đuối vậy mà cụp mắt ra vẻ thất vọng vì không được chơi đùa nhưng lại không dám phản đối. Nói một câu trưởng lão cho oại chứ lão Cá Đuối này trong tộc Hào Gia chỉ là nô bộc cấp cao mà thôi, Lạc Thiên chính là công tử thiếu gia a, lão phải nghe là đúng. Bất quá lão vừa cụp mắt xuống thì bỗng nhiên lại hưng phấn bừng bừng mà khoa chân múa tay. " Hay a hảo a, Kim đan thôi mà lại có được thần niệm phát hiện ra đến chỗ này 100 dặm cơ chứ.. lạ đời... công tử... có một con bé kim đan bị đuổi giết thế mà lao về hướng này.... ô hô vậy mà phát hiện ra chúng ta ngoài 100 dặm đấy, công tử không thấy lạ sao... biết đâu có cái gì đó hấp dẫn" Lạc Thiên đúng là con mẹ nó nhức trứng... lão này là điển hình của ham chơi, may mà Tiểu Sư thúc không đi cùng vì tong môn đang xây dựng cần có người trấn bãi. Có thêm nàng thì cả hai thành cặp đôi hoàn hảo loạn càng thêm loạn. Nhiều lúc Lạc Thiên hắn nghĩ hay là lão Giao Hào Gia Thuật muốn mình hỏng việc nên phái lão già này theo gây sự. Vậy là Lạc Thiên phất tay như không nghe, hắn yêu cầu cho Bảo Hạm tăng hết tốc độ tránh nơi thị phi này. Phải nói là Thanh Giao Quốc vậy mà chiếm cứ một nửa Hỗn Loạn tinh Hải Hải vực. Nới đây được mệnh danh là nơi vạn đảo, có rất nhiều gia tộc sinh sống ví như gia tộc của Hạ Hầu Uyển Vân vậy. Nhiều người phức tạp vậy nên Lạc Thiên không muốn vướng vào chuyện này. Thế nhưng cô gái kim đan kia cũng lập tức tăng tốc, chắc có lẽ dùng độn thuật kiểu tổn hại than thể. Vậy mà trong nháy mắt đuổi sát bên thân Bảo Hạm. Vẻ mặt của nàng vậy mà lóe lên kinh ngạc khi nhìn thấy chiến Bảo Hạm Kim loại này. Vì Nhân tộc không có trọng lực thuật Yêu văn như Dực Nhân tộc vậy nên để chế bảo hạm, linh hạm họ thường phải dùng linh mộc, do đó chất lượng linh mộc cần rất cao, thế nhưng dù vậy thì bản than Linh Mộc khả năng chịu tải Linh Văn kém hơn Kim loại rất nhiều. Muốn chế Bảo hạm, linh Hạm chất lượng cao thì yêu cầu Linh Mộc số năm tuổi cực lớn, mà đồ này thì hếm có vô cùng. Do đó Những Phi hạm lớn như này toàn thuộc Đại tong môn tài đại khí thô mới có thể sở hữu mà thôi. Lúc này tất cả Pháo của Linh Hạm chĩa hết về phía nữ Kim đan tu sĩ Nhân tộc " NGười bên ngoài nghe đây.... chúng ta không muốn rắc rối, tốt nhất ngươi nen rời đi... nếu không chúng ta sẽ tấn công" Trong Bảo Hạm Lạc Thiên lớn tiếng đe dọa. Thật ra chỉ cần để Lão cá đuối một kích là cô bé này thăng thiên ngay, thế nhưung vô cớ, vô lợi mà giết người hắn cũng chẳng muốn. Có khi còn làm cho bản thân vướng vào vũng bùn ấy. " Ta có thiên đại bí mật và pháp môn cực kì trọng yếu.... cứu tat a sẽ chia sẻ cho ngươi" Nữ Kim Đan vội vàng la lớn. " Không quan tâm... cút... ta đếm đến 3... một... hai...." Lạc Thiên cáu mẹ rồi, cây muốn lặng mà gió chẳng đừng. " Khoan chậm đã.... cái này là bí mật phương pháp truyền âm của Thiên Hạ hội... liên quan di tích Dực NHân tộc..." Nữ Kim Đan cuống quýt hô to, nàng cảm thấy đối phương không nói đùa mà chuẩn bị diệt sát nàng. Mà cảm giác của nàng là đối phương thừa sức giết chết nàng đấy. " Á Cái Đù..... Lão Cá Đuối giết hết cho ta không được để một ai thoát cả..." Lạc Thiên hú mẹ lên kinh dị, cái bí mật này phải nói là kinh thiên động địa. Nếu mà hắn có đầu mối về mặt này thì đảm bảo hắn có thể phát triển lên một tầm cao mới, đủ để khống chế mọi mặt cả về do thám lẫn chiến đấu. " Công tử là giết ai..." Lão Cá Đuối nghiêng cái đầu hoài nghi, mệnh lệnh này rất là chung chung a. " LÀ giết hết cái lũ đang đuổi phía sau kia, không được để chúng truyền tin... không được để một ai thoát" Lạc Thiên vội vàng đạo, sợ lão thần kinh thô này rat ay với cô nương kia.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau